Feb 28, 2014

Thôn Phệ Tinh Không-Chương 327




chương ba mươi Mở Bảo Tàng

Giới Trong Giới, đêm khuya

Năm người La Phong tạm thời gia nhập vào phe Bắc Long Thành.

Cả vùng trung tâm bình nguyên, chủ yếu chia làm năm đại trận doanh.

Phe Bắc Long Thành.

- Sư huynh... đây chính là La Phong, Hồng và Lôi Thần mà ta nói.

Năm người La Phong đang cùng người Bắc Long Thành trò chuyện. Hà Nhược đang giới thiệu song phương


- Vị này chính là sư huynh ta Sát Sơn Lôn.

- Là các ngươi cứu hai sư đệ ta. Cám ơn các ngươi. À, ta còn có việc trọng yếu, để Hà Nhược sư đệ tiếp các ngươi nhé.

Sát Sơn Lôn mỉm cười rồi ly khai. Cả người hắn rất cơ bắp, chiều cao đại khái một thước rưỡi, đôi mắt mờ ảo ánh lên lục quang, cả người sát khí rất nặng.

Đưa mắt nhìn theo Sát Sơn Lôn rời đi.

Ba người La Phong, Hồng, Lôi Thần nhìn nhau, hiển nhiên người ta căn bản không quan tâm tới mình. Nhưng vì nể mặt Hà Nhược, nên phỏng chừng người ta mới tới đây một chút.

- Sư huynh ta là người như thế, đừng để ý.

... Hà Nhược giải thích.

- Không sao đâu.

La Phong cười.

- Phe Bắc Long Thành chúng ta, tổng cộng ước chừng 2100 người. Cứ 100 người chia làm một phương trận. Chủ yếu là phòng ngừa phát sinh hỗn loạn...

Hà Nhược chỉ quanh. Chung quanh là các mạo hiểm giả, mỗi 100 người tụ họp cùng nhau. Làm như vậy. Nếu một phương trận phát sinh náo loạn, cũng sẽ không ảnh hưởng tới những người khác.

- Ngươi muốn đi à? Bây giờ có sáu phương trận, còn rất nhiều chỗ trống.

Hà Nhược cười nói.

- Tận lực đến gần chỗ đầu tiên của Bắc Long Thành các ngươi đi.

La Phong nói.

- Được, không thành vấn đề.

Phương trận số chín phe Bắc Long Thành, chính là chỗ của đám La Phong bây giờ

Hừng đông ngày hôm sau.

Từ nửa đêm tán chuyện với các thành viên khác trong phương trận, năm người La Phong cũng biết thêm không ít tin tức.

“Nguyên lai, bảo tàng ở đó! “, La Phong hướng mắt nhìn ở vùng đất mà năm đại trận doanh quây xung quanh, đó là một pháo đài kiến tạo giữa bình nguyên, toàn bộ pháo đài đều có màu lam thẫm.

- Năm đại trận doanh suy đoán rất có lý.

Lôi Thần gật đầu...

- Cả Giới Trong Giới... toàn là ao đầm, sa mạc, hồ nước, bình nguyên, sơn mạch, thảo nguyên vân vân. Toàn bộ đều là tự nhiên. Chỉ có một kiến trúc duy nhất! Hơn nữa được kiến tạo ở vừa trung tâm nhất Giới Trong Giới. Trên nó chính là quang cầu! Loại pháo đài có vị trí như thế này, đích xác rất có thể là vị trí tàng bảo.

- Bảo tàng!

- Trong pháo đài chính là bảo tàng. Nhưng phe năm phương đều không ai dám động đậy.

La Phong lắc đầu nói.

Hồng cười nói:

- Rất bình thường. Lúc mới đầu, phe năm phương tới vùng trung tâm cũng không nhiều lắm. Họ lo một khi đấu, sẽ có các Mạo Hiểm Giả tự dolàm ngư ông đắc lợi. Do đó khi mới đầu, họ chỉ không ngừng lôi kéo nhân mã. Một phương lôi kéo, năm phương cũng sẽ lôi kéo theo! Nhưng chỉ cần có thời cơ, là sẽ bắt đầu cướp đoạt.

- Không biết phải đợi tới khi nào mới động thủ - Lôi Thần thì thầm.

- Họ không vội. Bên ngoài cử ra trăm vạn đại quân tiên phong, nhưng chắc lúc này cũng phỏng chừng vừa mới tiến vào Giới Trong Giới thôi.

La Phong cười

- Từ vùng ven Giới Trong Giới mà bay đến vùng trung tâm, còn cần vài ngày nữa cơ...

- Do đó... cuộc chiến đấu rất có thể sẽ bộc phát trong vòng bảy ngày!

La Phong đoán rất đúng...

Vào ngày thứ ba sau khi họ gia nhập Bắc Long Thành, thì xảy ra một đại sự.

Ở Giới Trong Giới, quang cầu lơ lửng trên cao, phun hào quang sáng rực.

Veo! Veo! Veo!

Trên bầu trời, dày đặc vô số những bóng đen đột nhiên từ một nơi xa xôi bay về phía năm đại trận doanh.

- Nhiều người như vậy à?

- Sao thoáng cái đã xuất hiện nhiều người như thế?

Năm đại trận doanh đều hơi rối loạn.

La Phong lẫn vào trong đám người, ngẩng đầu nhìn trời. Liếc mắt đã thấy ước chừng số lượng:

- Khoảng chừng sáu trăm người? Hơn nữa xem ra, hẳn là cùng một thế lực. Trên sáu trăm người này, hoàn toàn ảnh hưởng tới sự cân đối của năm đại trận doanh.

Trên vạn Mạo Hiểm Giả của năm đại trận doanh đều rì rầm thảo luận.

- Hắc Long Sơn, Tát Kỳ Sâm bái kiến Cửu Hoàng Tử điện hạ!

Một thanh âm vang dội vang vọng tận chân trời.

- Bái kiến Cửu Hoàng Tử điện hạ!

...

Những nhóm người lớn chỉnh tề đồng loạt cung kính hành lễ, như thiên địa ầm ầm rung chuyển.

Trên trời cao, trên sáu trăm người đang vây lấy một thanh niên da trắng nõn. Thanh niên đó đứng giữa không trung, đôi mắt như điện, nhìn xuống phía dưới, thanh âm vang vọng vào tai từng người:

- Ta, Cửu Hoàng Tử của đế quốc, Bố La Lâm, muốn lấy bảo tàng. Ai ngăn cản ta, chết!!!

Im lặng!

Năm đại trận doanh đều yên lặng. Phe Hắc Long Sơn tự nhiên sẽ ủng hộ cho hoàng tộc, vì thánh địa Hắc Long Sơn, chính là căn bản của hoàng tộc!

Còn hai phe khác nhất thời đều hơi rối loạn.

- Lợi hại thật.

La Phong lẫn trong đám người, nhìn lên trời cao, rất thán phục Cửu Hoàng Tử...

- Tên Cửu Hoàng Tử này ngay từ đầu không hề xuất hiện, mà không ngừng thu thập nhân mã chung quanh, sau đó vào lúc mấu chốt đột nhiên xuất hiện! Thoáng cái làm thực lực của Hắc Long Sơn tăng mạnh, làm bốn phương khác trở tay không kịp.

Trên bình nguyên, bốn phe khác đều thấp giọng thảo luận

- Cửu Hoàng Tử điện hạ.

Một thanh âm cao vút mạnh mẽ từ phía Bách Hổ Lâu vang lên.

Một người lực lưỡng cường tráng trẻ tuổi, trên trán hắn có hai sừng dài màu đen uốn lượn. Hắn ngẩng đầu nhìn Cửu Hoàng Tử trên bầu trời... cất cao giọng nói...

- Bảo tàng Giới Trong Giới, với một người mà muốn nuốt trọn sao, đúng là quá đáng

- Xoẹt!...

Một hào quang chói mắt màu trắng, trong nháy mắt xuyên qua người thanh niên lực lưỡng cường tráng, làm đầu hắn trong nháy mắt hóa thành hư vô.

Im lặng! Năm đại trận doanh toàn bộ đều chết lặng.

Trong tầm nhìn, mờ ảo còn có luồng ánh sáng trắng lưu lại.

Tất cả mọi người hơi ngẩn ra, tất cả mọi người đều hiểu hắn xảy ra chuyện gì!

Vừa rồi, một pháo ánh sáng đã bắn chết đầu lĩnh của Bách Hổ Lâu.

Trong đám người.

Năm người La Phong đều khiếp sợ, Lôi Thần nói nhỏ:

- Quá nhanh... vũ khí đó tựa như vũ khí laser, nhưng không cần thời gian chuẩn bị, trong nháy mắt đã phóng ra rồi.

- Đúng là rất nhanh, trong nháy mắt đã giết chết.

La Phong thầm kinh hãi.

Lúc trước mình cũng chỉ dùng pháo laser cấp B5 công kích con Kim Giác cự thú! Nhưng thứ pháo phóng xạ đó nhất định cần có thời gian để tích lũy mới có thể bắn ra. Song vừa rồi..., một luồng laser... xem ra không có dấu hiệu gì báo trước.

Trên bầu trời.

Phía sau Cửu Hoàng Tử điện hạ có chín bảo vệ. Trong tay chín vệ đều cầm các khẩu pháo phóng xạ, dài ước chừng ba thước, đường kính ước chừng ba mươi cm. Các binh sĩ tạo cho người ta có cảm giác như những tên lửa sống.

- Ta giới thiệu cho các vị.

- Chín khẩu pháo phóng xạ cấp C2! Đây là thứ mới nhất, vừa được sản xuất.

Cửu Hoàng Tử điện hạ đưa mắt quét về xuống phía dưới... Phát hiện ra đầu lĩnh các phe khác đều sắc mặt đều trắng bệch... Không khỏi nở nụ cười

- Uy lực thôi. Một phát là khoảng chừng có thể giết chết một cường giả cấp Vũ Trụ bậc hai. Lần này ta tới Lôi Đình Thế Giới tham gia sát hạch thực tập, để đảm bảo an toàn, thuận tiện đem theo vài cây súng,. Không ngờ lại gặp được Giới Trong Giới...

- Tin rằng không có ai dám ngăn trở ta?

Cửu Hoàng Tử Bố La Lâm đưa mắt quét xuống các trận doanh phía dưới. Tất cả mọi người đều há hốc mồm.

Chín chiến sĩ cầm súng phóng xạ cấp C2, bình thường khi một vũ khí có năng lượng đạt tới cấp C đã thuộc loại rất hạn chế rồi. Là thứ rất khó mua. Cho dù có thể mua được... cái giá cũng là giá trên trời! Một khẩu pháo phóng xạ cấp C2 cầm tay, nếu nói về giá, thậm chí còn không thua gì một nô lệ cấp Vũ Trụ bậc một bậc hai.

Vũ khí giá trên trời!

- Rất tốt. Tất cả mọi người đều rất phối hợp.

Cửu Hoàng Tử mỉm cười đáp xuống, trên sáu trăm người đáp xuống theo.

Lập tức, Cửu Hoàng Tử mang theo hơn sáu trăm người, cùng rất nhiều người phe Hắc Long Sơn, rầm rộ lao thẳng về phía pháo đài.

Các phe cánh khác hơi chần chờ, nhưng cũng chỉ hơi chậm một bước, mọi người đều đi theo, lao về phía pháo đài.

Đám người đã di chuyển, năm người La Phong cũng lẫn vào phe Bắc Long Thành.

- Mẹ nó, bị đoạt đi như vậy sao? Lôi Thần trừng mắt.

- Quả là làm cho người ta bất lực.

La Phong nhìn theo bóng người xa tít tắp phía trước.

- Hắn có chín khẩu súng phóng xạ cấp C, có thể nói là vũ lực đỉnh cao rồi.

- Dưới trướng còn có ba bốn ngàn người! Vũ lực và nhân mã đều nhiều hơn người khác, lại có thân phận Hoàng tử. Hắn là một hoàng tử Hắc Long Sơn đế quốc, nên các tinh anh tổ chức, căn bản không thề làm gì được.

Hồng lắc đầu

- Làm như vậy, hắn đã có khí thế, không ai có thể ngăn hắn lại được.

Năm người La Phong chỉ có thể trơ mắt nhìn.

Bắc Long Thành, Hắc Vân Hội, Bách Hổ Lâu, thánh địa Băng Hải Thần Quốc, một số rất đông người của bốn phe đều chỉ có thể trơ mắt nhìn cảnh này.

- Họ cầm chín khẩu pháo phóng xạ cấp C, mà trong đội ngũ Mạo Hiểm giả lại không có cấp Vũ Trụ, đúng là vũ khí vô địch tuyệt đối có thể chấn nhiếp! Ai muốn chết... chẳng ai thoát được. Nếu chỉ chín khẩu pháo phóng xạ,chưa chắc đã chấn nhiếp được phe trên vạn mạo hiểm giả của bốn phương. Chủ yếu bản thân dưới trướng hắn đã có ba bốn ngàn người!

- Dừng lại

... Cửu Hoàng Tử Bố La Lâm giơ tay lên cao.

Xoát!

Nhân mã Hắc Long Sơn thánh địa dừng lại. Các phe khác cũng chỉ có thể dừng lại.

Xa xa trong đám người.

- Thật oai phong.

Lôi Thần thấp giọng cảm thán.

- Đây là thế... Đại thế đã thành.

Hồng cảm khái.

- Không ai cản được hắn đâu.

La Phong lặng lẽ nhìn.

Cửu Hoàng Tử, Bố La Lâm ra lệnh, nhân mã các đại trận doanh đều dừng lại. Còn Cửu Hoàng Tử Bố La Lâm... thì mang theo chín bảo vệ, đi tới trước pháo đài. Dưới cái nhìn chăm chú của hơn vạn người, hắn từ từ vô cùng cẩn thận đi về phía pháo đài.

- Tạp Bỉ... mở pháo đài cho ta.

Cửu Hoàng Tử Bố La Lâm chỉ về phía pháo đài.

- Rõ

Một bảo vệ phía sau hắn cung kính đáp.

Một tên bảo vệ tóc quăn, mặc chiến y hợp kim màu đen... đột nhiên tự động hình thành mũ trụ, bịt kín cả người hắn.

Sau đó bảo vệ vô cùng cẩn thận đi về phía pháo đài cổ xưa. Tòa pháo đài cổ kính đã đứng sừng sững ở đó ngàn vạn năm, vẫn luôn không có ai lai vãng.

Cánh cổng Pháo đài cao chục thước... Rộng tám thước.

Tên bảo vệ đi đến trước cửa, hai tay đặt lên cả pháo đài, đột nhiên phát lực...

Trên vạn Mạo Hiểm Giả đều nhìn chằm chằm vào pháo đài...

Cửu Hoàng Tử Bố La Lâm cũng dán mắt vào pháo đài, mặt hồng lên vẻ hưng phấn...

Năm người La Phong lẫn trong đám người cũng nhìn tên bảo vệ đẩy cửa ra...

Khi tên bảo vệ phát lực, cửa thành khẽ run lên, mờ ảo có những mảng bụi từ chung quanh bay xuống.

- Xoẹt xoẹt,...

Những luồng điện xà từ các nơi trên khắp pháo đài chợt xuất hiện. Vô số lôi điện bao quanh cả pháo đài, cơ hồ chỉ trong nháy mắt.

Tên bảo vệ căn bản không kịp lui về phía sau, bị lôi điện xuyên qua thân thể. Như một cọng tóc bị đốt cháy

- Xoẹt...

... Tên bảo vệ đã hóa thành tro tàn...

Chỉ còn lại mớ tóc đỏ, chiến y hợp kim nóng cháy.

Cảnh này làm trên vạn Mạo Hiểm Giả đều chấn động.

- Cái này

Cửu Hoàng Tử Bố La Lâm cũng đổ mồ hôi đầy trán, thân thể chợt lóe, lập tức lùi lại tới giữa đám bảo vệ phía sau. Nếu hắn tới đẩy cửa... E rằng hắn cũng đã chết.

Điện xà tiếp tục vờn quanh pháo đài, không ngừng lưu chuyển.

Lôi điện càng ngày càng nhiều, dần dần, cả pháo đài biến thành một tòa pháo đài lôi điện, tắm mình trong lôi điện.

Xa xa năm người La Phong lẫn trong đám người cũng khiếp sợ nhìn cảnh trước mắt.

No comments:

Post a Comment