Trang

Oct 27, 2009

Bàn Tay



Khi tay em trong tay anh
Kẻ nào dị nghị sẽ thành người dưng
Mắc mớ gì phải quan tâm
Miễn sao ta nắm không lầm tay ai
Tay mà đút túi rất gầy
Có đôi chắc chắn bàn tay hồng hào
Tội gì không áp vào nhau
Đợi cho sợi tóc bạc đầu thì buông...2933

Bóng ma trường Áo Tím - Bình Nguyên Lộc

Thái ngóc đầu lên để vói rút khăn lông trên đầu giường đặng che mặt mà ngủ, vì đèn chong nóng quá.

Rút khăn xong, anh thả rơi đầu xuống thì nghe một cái cộp, rồi lại nghe anh ta la : “ Ui cha ! “

Oct 25, 2009

Tùy cơ ứng biến



- Anh ngồi trên tàu, trong toa không còn một chỗ trống. Một bà già và một cô gái đến trước mặt anh, anh nhường chỗ cho ai?

- Còn tùy theo... Nếu bà già và cô gái không quen nhau, tôi nhường cho cô gái. Nếu bà già là mẹ cô gái, tôi nhường cho bà già. Còn nếu bà già là mẹ chồng cô ta, có lẽ tôi không nhường cho ai hết!



o O o



Một kẻ thích đùa hỏi người bạn:

- Theo anh thì ở phố này có bao nhiêu kẻ bất lương, không kể anh?

- Không kể tôi! - người kia kêu lên - Bộ anh muốn sỉ nhục tôi đấy à?

- Chà, vậy thì phố này có bao nhiêu kẻ bất lương, kể cả anh?

1036

Oct 24, 2009

Tôi cũng thế



Trên chiếc máy bay sắp cất cánh, thấy phi công đi ngang qua, một bà khách tóc vàng túm lấy anh ta dặn dò:
- Xin ông hãy lái cẩn thận cho, lần đầu tiên tôi đi máy bay đấy!
- Ồ, bà hãy yên tâm, tôi cũng thế.
1788

Oct 22, 2009

Chị Chồng - Trần Quốc Cường


     Từ lâu rồi chị chưa về quê chồng, chỉ vì chốn ấy còn người chị ruột của chồng cay nghiệt, vì những vết hằn cũ chị chưa thể quên. Những ngày đầu rời thị trấn về làm dâu nhà họ Đoàn, chị đã khóc cạn nước mắt.

Oct 21, 2009

Bố sẽ không tìm thấy vé



Trên sân vận động, một khán giả hỏi một cậu bé ngồi cạnh:
- Cháu lấy đâu ra tiền mua vé hạng nhất thế này?
- Bố cháu mua đấy chứ ạ!
- Thế bố cháu đâu?
- Bố cháu đang tìm vé ở nhà.
2432

Ăn Trộm Thật Thà



Có hai thằng ăn trộm, đêm ấy rình một nhà. Chờ chủ nhà tắt đèn đi ngủ, thằng này bảo thằng kia :
- Tao ngồi đây canh, mày vào lấy đồ. Hễ thấy cái gì nằng nặng thì khuân ra cho tao . Cứ thế nhé !
Không ngờ, thằng kia thật thà quá, vào tìm mãi chỉ thấy có cái cối đá là nặng, nó huỳnh huỵch vần ra, vừa vần, vừa hò "ô uầy" rầm cả lên. Người nhà thức dậy đuổi đánh hai thằng chạy bán sống bán chết.
Mấy đêm sau, thằng thật thà lại đi ăn trộm với thằng khác.
Rình một lúc, người ta ngủ cả rồi, thằng ăn trộm kia mới bảo nó :
- Mày vào, tao ở ngoài canh. Hễ thấy tiền, mày cứ vác ra đây nghe chưa !
Thằng thật thà vào khuân được hai chục quan tiền ra sân, rồi ngồi đãi thẻ ra đếm từng quan một. Thấy quan nào cũng thiếu mất mười lăm đồng, nó mới đánh thức chủ nhà dậy, trách rằng :
- Sao mà bác làm ăn điêu toa thế, quan tiền nào cũng thiếu ngoém mười lăm đồng ?...
Người nhà xúm vào choảng cho cu cậu một mẻ.722

Cây Đèn Kỳ Lạ



"Công đức cúng dường không đánh giá nơi phẩm vật, mà căn cứ nơi sự thành tâm".

Sau lễ tiễn đưa Phật và các thầy Tỳ kheo trở về tịnh xá Kỳ Hoàn, vua A Xà Thế cùng với đình thần trở lại nội cung để dự buổi yến thân mật và bàn một vài việc cần làm thêm trong ngày đại lễ hôm ấy:

Câu chuyện mở đầu trong bữa tiệc là những lời sau đây do vua A Xà Thế phát khởi.

- Các khanh! Quả nhân rất bằng lòng và thỏa mãn về việc các khanh đã lo liệu quá ư tươm tất trong buổi lễ cúng dường Phật và giáo hội vừa rồi.

Hướng đôi mắt về phía đại thần Kỳ Bà, Vua A Xà Thế nói tiếp:

Kỳ Bà! Khanh nghĩ hộ quả nhân xem còn có việc gì đáng làm nữa để quả nhân tận hiến tấc dạ chí thành lên đức Chí Tôn và giáo hội - những người tận tụy trong công việc giáo hóa chúng sanh nói chung, thần dân của quả nhân nói riêng, trở về với ánh sáng chân lý.

Ðứng dậy ngẫm nghĩ trong chốc lát, rồi đại thần Kỳ Bà thong thả tiếp:

- Tâu đại vương, ngoài sự cúng dường trai phạn và y phục mà Ðại vương đã dâng lên đức Chí Tôn và giáo hội, theo thiển ý của hạ thần thì không việc gì có ý nghĩa hơn việc cúng dường ánh sáng. Vì ánh sáng trượng trưng cho trí tuệ, cho sự giác ngộ; ở đâu có ánh sáng thì ở đó bóng tối tan mất. Cũng như ánh sáng Phật và giáo hội đến đâu thì ở đó si ám và tội lỗi đều tiêu sạch. Ngu ý của hạ thần chỉ có bấy nhiêu, kính mong bệ hạ thẩm xét.

- Hay lắm! Ý kiến của khanh rất chí lý! Tiện đây nhờ khanh thay quả nhân sắm sửa cho thật nhiều đèn đuốc để tối hôm nay dâng lên Phật và giáo hội tại tịnh xá Kỳ Hoàn.

Ðại thần Kỳ Bà vâng thuận. Buổi tiệc bắt đầu và tiếp diễn trong tình thân mật giữa nhà vua và các vị cận thần.

Chiều hôm ấy, trên đường trở về xóm nghèo, một bà lão hành khất gặp rất nhiều xe cộ, lính tráng, tấp nập khuân chở những thùng dầu, đèn và cả những  chiếc lồng đèn ngũ sắc rực rỡ.

Hỏi thăm, bà lão hành khất biết đó là lễ vật của nhà vua đem cúng dường Phật và giáo hội.

Hình tướng trang nghiêm của Phật và các thầy Tỳ kheo lại hiện về trong óc bà. Bà vui hẳn lên và rất tán thành việc làm có ý nghĩa của nhà vua. Và xét lại tự thân, thấy mình chưa làm được một công đức nào đối với Phật và giáo hội, bà tự nghĩ phải sắm phẩm vật để cúng dường mới được. Thò tay vào bị, bà lão moi ra vỏn vẹn chỉ có hai tiền. Một sự quyết định nhanh chóng trong lòng khiến bà hoan hỷ đi ngay vào một cái quán gần đấy...

- Thưa cậu! Làm ơn bán cho tôi hai tiền dầu thắp.

- Bà mà mua dầu làm gì? Sao không mua đồ ăn lại mua dầu, nhà cửa đâu mà dầu với đèn!

- Thưa cậu! Tôi thường nghe các bậc hiền đức trong làng bảo: "Ngàn năm muôn thuở mới có một đức Phật ra đời; người nào có nhiều phước duyên lắm mới được gặp". Hôm nay tôi may mắn được gặp nhưng chưa có lễ mọn nào để dâng hiến lên Ngài. Ðiều ấy làm tôi vô cùng ân hận. Nhân tiện vua A Xà Thế sửa soạn đèn đuốc để dâng lên Ngài và giáo hội, tuy nghèo khổ, tôi cũng xin nguyện đem hai tiền mới xin được đây mua dầu dâng ánh sáng lên Ngài.

Nghe bà lão hành khuất tỏ tấm lòng chân thiệt đối với Ðấng Giác ngộ, người chủ quán nhìn bà một cách cảm mến và hạ giọng: Hai tiền chỉ được hai muỗng, nhưng tôi xin tặng bà ba muỗng nữa là năm, và cho bà mượn luôn vịt đèn này. Mong bà nhân cho.

Sau khi cám ơn người chủ quán, bà lão ra về với bao niềm hoan hỷ vì được người khác biểu đồng tình và giúp mình trong công việc phước thiện.

Trời chưa tối hẳn, những cây đèn xinh xắn, lộng lẫy của nhà vua đã được những đội thị vệ thắp sáng. Tịnh xá Kỳ Hoàn như vui nhộn hẳn lên. Ðó đây vang lừng những điệu nhạc dịu dàng, nhịp nhàng với lới ca ngợi của những cận thần thay nhà vua tán thán công đức của Phật và giáo hội. Từng đoàn người lũ lượt đi dự lễ, đông như trẩy hội. Bà lão hành khất cũng tiến mau về phía Tịnh xá và dừng bước trước những hoa đăng rực rỡ, bà vội vàng đến rót dầu vào cây đèn mà bà đã lau sạch và thay tim. Vừa mồi ánh sáng bà vừa phát nguyện: "Cúng dường ánh sáng này lên Ðức Thế Tôn và giáo hội, con chỉ cầu mong làm sao con cũng sẽ được trí tuệ sáng suốt như các Ðấng Giác ngộ trong mười phương". Bà lại nghĩ: "Dầu ít như vầy có sáng cũng chỉ đến nữa đêm là cùng". Nhưng mạnh dạn bà thầm nguyện: "Nếu quả thật sau này tôi sẽ được giác ngộ như lòng tôi mong muốn hôm nay, thì số dầu ít ỏi này cũng làm cho cây đèn này sáng mãi không tắt".

Sau khi treo cây đèn trên một cành cây, bà lão hành khất đi thẳng vào tịnh xá, chí thành lễ Phật rồi ra về...

Số đèn của nhà vua, tuy được những đội lính thay nhau lo việc châm dầu, thay tim, nhưng ít cây được sáng suốt đêm, cây thì bị gió thổi tắt, cây thì bị phật cháy...

Duy cây đèn của bà lão hành khất thì ánh sáng nổi bậc hơn muôn vạn cây đèn khác và cháy mãi đến sáng mà dầu vẫn không hao.

"Này đệ tử! Trời đã sáng, hãy ra tắt hết những cây đèn còn đỏ", Ðức Phật dạy với Ngài Mục Kiền Liên như thế.

Tôn giả Mục Kiền Liên làm theo lời Phật. Nhưng đến cây đèn của Bà lão hành khất, thì ba lần Tôn giả quạt mạnh, nhưng ánh sáng cũng không mất. Lần thứ tư, Tôn giả cầm ngay vạt áo cà sa và vận hết thần thông diệu lực của mình quạt hắt vào đèn nhưng đèn lại rực sáng hơn trước. Tôn giả Mục Kiền Liên và những người chung quanh đều ngạc nhiên và cho đó là một cây đèn kỳ lạ chưa từng thấy.

Ngay lúc ấy, Ðức Phật vừa đến, Ngài điềm đạm bảo:

"Thôi! Ðệ tử hãy thôi. Dù cho đệ tử có tận dụng tất cả thần lực của đệ tử cũng không thể nào làm tắt được cây đèn này; vì đó là ánh sáng công đức của vị Phật trong tương lai".

Lời dạy ấy của Ðức Phật đã làm cho nhiều đệ tử của Ngài muốn tìm hiểu ai là người đã cúng dường đèn ấy. Sau một cuộc điều tra kỹ càng, họ biết rõ người cúng dường cây đèn kỳ lạ ấy chính là một bà lão hành khất!

Câu chuyện này đến tai vua A Xà Thế. Nhà vua cho vời đại thần Kỳ Bà đến để thuật lại câu chuyện và hỏi:

- Kỳ Bà! Như khanh đã biết quả nhân làm rất nhiều công đức và cúng dường rất nhiều đèn nhưng không thấy Ðức Thế Tôn dạy gì về quả báo của quả nhân. Trái lại, bà lão hành khất chỉ cúng dường có một cây đèn lại được Ngài thọ ký là nghĩa làm sao?

Ðại thần Kỳ Bà đứng lên ngần ngại mãi không dám trả lời.

- Kỳ Bà! Ngươi đừng ngại gì cả, quả nhân muốn tìm hiểu những nguyên khuyết điểm chứ không bao giờ dám nghĩ kh484

Oct 20, 2009

Rút hết tiền ra



Trong giờ học môn logic lớp 4, cô giáo đưa ra một tình huống: Có một người đàn ông câu cá trên thuyền giữa sông. Mất thăng bằng nên ông ấy ngã xuống sông và bắt đầu kêu cứu.

Ngừng lại một phút để cho cả lớp nắm được tình huống, cô tiếp:

"Bà vợ trên bờ nghe thấy tiếng kêu cứu của chồng. Biết rằng chồng mình không biết bơi và bản thân mình cũng không biết bơi, bà ta liền chạy thẳng đến một ngân hàng gần đó. Theo các em thì bà ấy đến đó để làm gì?"

Một bé gái giơ tay:

"Thưa cô, có phải bà ấy định rút hết tiền ra khỏi ngân hàng không ạ?"
1864

Thâm



Một sinh viên Tàu ở với một sinh viên Nga trong ký túc xá sinh viên. Sinh viên Nga ngày nào cũng dẫn bạn gái về chơi bời, bật nhạc to cả ngày đêm khiến anh sinh viên Tàu cực kỳ khó chịu, nhưng anh ta vẫn nhẫn nhục chịu đựng không nói năng gì.

Một hôm anh sinh viên Nga chợt tỉnh ngộ, lấy làm ân hận lắm ra tâm sự với anh sinh viên Tàu :

- Trong thời gian qua tớ làm phiền cậu quá thôi tớ hứa từ nay không dẫn bạn gái về nữa, không bật nhạc to để cậu yên tâm học hành.

Anh sinh viên Tàu cảm động lắm nói :

- Cậu đã biết nghĩ như thế tớ cảm ơn cậu nhiều lắm, thôi thì tớ cũng hứa với cậu từ nay tớ không đái vào nồi súp của cậu nữa.

1177

Góc vuông sôi



Thầy hỏi một trò lười:

- Em hãy nói nước sôi ở bao nhiêu độ?

- Thưa thầy ở 90 độ ạ.

Một trò khác ở cuối lớp đứng lên.

-Thưa thầy bạn ấy trả lời sai rồi ạ. Góc vuông mới sôi ở 90 độ chứ.



o O o


Một nhà buôn truy bài cậu con trai nhỏ:

- Hai nhân hai là bằng mấy?

- Tám.

- Dốt! Bằng bốn.

- Con biết rồi, nhưng nói thế là để cho bố còn mặc cả.
1134

Oct 19, 2009

Khách hàng nào cũng đúng



Ngày đầu vào làm ở một cửa hiệu, chàng nhân viên trẻ được ông chủ dặn dò:
- Anh đừng có quên, khách hàng bao giờ cũng đúng. Chẳng bao lâu, ông chủ nhận thấy, khách hàng vào cửa hiệu lập tức ra ngay không mua gì cả. Ông bèn hỏi nhân viên:
- Có trục trặc gì à? Sao họ đến mà chẳng mua gì cả?
- Thưa ông, họ đều nói giá hàng ở đây quá cao. Và theo lời ông dặn, tôi nói rằng họ đã đúng!
- ???
1809

Thầy cũng chịu



Thầy cũng chịu


Trong giờ toán:

Thầy: Em hãy cho thầy biết các thí dụ về đơn thức, nhị thức và đa thức.

Trò: Thưa thầy, tối qua nhà em ai cũng thức xem đá banh, đó là đa thức. Khi sắp hết hiệp một thì chỉ còn lại em và ba em xem, đó là nhị thức. Đến cuối trận chỉ còn mình em xem, đó là đơn thức.



o O o


Trong giờ sinh vật, thầy gọi:

- An, hãy cho thầy biết con người có bao nhiêu cái xương sườn?

- Thưa thầy, em không thể đếm hết được.

- Sao vậy?

- Tại đụng vào là em nhột.
31

Oct 18, 2009

Sợ không kham nổi phần thưởng



- Đây có phải rìu của con không?
- Thưa Bụt, không phải rìu của con. Bụt lại lặn xuống nước mò lên một cái rìu bạc, chàng tiều phu vẫn không nhận. Lần thứ ba, Bụt mò lên cả ba chiếc rìu vàng, bạc và sắt, anh chỉ nhận chiếc rìu sắt là của mình. Thấy anh nghèo túng mà thật thà chất phác, Bụt liền cho anh cả ba chiếc rìu... ... Vài năm sau, tiều phu nọ đi dạo cùng vợ trên bờ sông xưa, không may cô vợ trượt chân ngã xuống nước. Anh chàng thở phào nhìn xoáy nước, định bỏ về thì Bụt lại hiện ra bảo:
- Ta sẽ mò vợ lên cho con, đừng buồn! Anh tiều phu chưa kịp mở miệng thì Bụt đã hiện lên trên mặt nước cùng Cindy Crawford và hỏi:
- Đây có phải vợ con không? Tiều phu loạng choạng suýt ngã, tim đập thình thịch, vội vàng lí nhí:
- Dạ phải...
- Nói dối! Ta sẽ trừng phạt ngươi! Trước cơn thịnh nộ hiếm thấy của Bụt, chàng đốn củi tội nghiệp quỳ xuống nghẹn ngào:
- Mong Bụt hiểu cho, nếu con nói "không" thì Người lại mang lên Claudia Schifer và tiếp tục "không" thì người sẽ vớt đến vợ con, khi ấy con mà bảo "đúng" thì Bụt lại cho con cả ba nàng. Thế thì con chết mất! Không thể nào kham nổi! Hu hu!
1764

Chứng cứ ngoại tình



Anh chồng đệ đơn ra toà xin ly dị vì vợ ngoại tình. Tại phiên xử, quan toà hỏi:

- Anh có bằng chứng gì mà kết luận vợ anh ngoại tình?

- Dạ, hôm đó tôi về khuya, khi bấm chuông thì nghe cô ta nói: "Yêu ơi, đợi em một chút!"

- Như thế thì đâu phải ngoại tình.


- Nhưng tên tôi là Trung, chứ có phải là... Yêu đâu ạ.


- !!!
1356

Oct 16, 2009

Xin lại bộ yên cương



Đôi vợ chồng người Texas đi săn hươu. Đây là lần đầu tiên anh chồng cho vợ đi theo. Cô vợ nấp ở bìa rừng, cách chỗ anh chồng chừng 100 thước. Nghe một tiếng nổ lớn từ chỗ nấp của vợ, anh chồng chạy đến thì thấy vợ mình chĩa súng vào người đàn ông đang đứng bên một con thú trúng đạn, cô này quát lớn:
- "Con hươu" đó là do tôi hạ! Tôi thách anh sờ vào nó đấy! Anh chàng kia mặt mày xanh mét gật đầu lia lịa và nói:
- Được rồi, được rồi... Nó là "con hươu" của cô. Nhưng để tôi lấy lại bộ yên đã!
2210

Oct 15, 2009

Cách giải thích tốt nhất



Nửa đêm, có tiếng đập cửa thình thình. Vị linh mục ra mở cửa nhà thờ và thấy một thanh niên trẻ tuổi đứng đó, ướt mèm và run rẩy vì lạnh.

- Thưa Đức Cha! - Chàng trai trẻ lên tiếng. - Con muốn lấy vợ. Xin Cha hãy làm hôn ước cho chúng con.

- Được thôi! - Linh mục nhận lời, dù hơi ngỡ ngàng vì lời đề nghị khác thường, giữa đêm hôm khuya khoắt. - Con bao nhiêu tuổi rồi?

 - Con 22 tuổi, thưa Cha!

- Còn tuổi của cô dâu? - Linh mục hỏi tiếp.

- Cô ấy 15 tuổi.

- 15? Như vậy là quá trẻ! Cho phép các con cưới nhau thì ta sẽ phạm luật...

- Vâng. Con biết! - Chàng trai nói. - Cha vui lòng giải thích điều đó với người đàn ông đang cầm khẩu súng cưa nòng đứng cạnh cô ấy có được không?

1024

Người lùn hơn vợ



Người lùn mới cưới vợ, lúc lên giàn, hôn vợ hơn một trăm cái mà vẫn chưa thôi.


Vợ hỏi sao vậy? Nó nói: "Chớ để tao xuống dưới rồi, mai tao lên chưa tới đây đa!"

371

Oct 14, 2009

Điều không tính đến



Nhân dịp nghỉ hè, Robert và Raymond cùng nhau đi leo núi. Khi họ đến nơi thì xảy ra một cơn bão, hai người đành tìm chỗ trú tại một biệt thự lớn. Chủ nhân ngôi nhà, một phụ nữ xinh đẹp, nói rằng họ chỉ có thể qua đêm trong nhà kho ngoài vườn, vì cô đang chịu tang chồng.

Chín tháng sau, Robert gọi điện cho Raymond:

- Raymond này, anh có còn nhớ cái đêm mà chúng ta buộc phải ngủ trong nhà kho không?

- Nhớ, rồi sao?

- Anh có còn nhớ nữ chủ nhân xinh đẹp của tòa biệt thự lớn?

- Nhớ chứ...

- Anh có còn nhớ là đêm hôm đó, khi tôi đang ngủ thì anh lén đột nhập vào phòng cô ấy không?

- Nhớ... Raymond hạ giọng lo lắng.

- Để tránh tai tiếng, anh đã lấy tên và địa chỉ của tôi để tự giới thiệu với cô ấy?

- Có lẽ... mình nên xin lỗi cậu. Đầu dây bên kia ngập ngừng.

- Không, tôi phải cảm ơn anh, vì cô ấy vừa từ trần và để lại cho tôi tòa nhà cùng 10 triệu đôla!

- !!!2630

Oct 13, 2009

Chồng keo vợ kiệt



Có một anh chồng rất keo kiệt. Một hôm đi làm được nửa đường anh sực nhớ chưa tắt chiếc đèn dầu ở nhà. Sợ vợ quên, anh lập tức quay về. Ðến nhà anh không dám vào, vì sợ mở cửa, cửa sẽ chóng hỏng. Anh đứng ngoài dặn vợ tắt đèn. Bà vợ nghe thấy tiếng chồng bèn trách: "Ði được nửa đường rồi mà còn quay về làm gì thêm mòn giày!". Anh chồng liền nói ngay:
- Không lo, tôi toàn xách giày thôi, chỉ đi đất về dặn mình tắt đèn đấy!.344

Oct 12, 2009

Áo Em Trắng Quá Ngày Xưa



Một đàn bướm trắng túa ra
Anh như ngợp giữa hương hoa cuộc đời
Nắng soi mắt nhỏ tuyệt vời
Anh như đọc được những lời hồn nhiên

Vở thơm mực tím ngoan hiền
Tay búp măng, ép hoa tiên học trò
Em mười lăm tuổi mộng mơ
Còn anh mơ mộng đợi chờ ... người dưng
766

Oct 11, 2009

Tác dụng mạnh



John bị mất ngủ trầm trọng, cứ gần sáng mới thiếp đi, vì thế anh hay đi làm muộn. Các loại thuốc ngủ thông thường không có tác dụng với anh. Hôm thứ bảy, anh đi khám, bác sĩ cho một loại thuốc ngủ cực mạnh. Tối chủ nhật, trước khi đi ngủ, John uống thuốc rồi đặt đồng hồ báo thức cẩn thận, tự nhủ: "Ngày mai mình nhất định không đi làm muộn nữa!".

Quả nhiên lần này anh ngủ rất ngon giấc. Khi tỉnh dậy vẫn chưa đến giờ làm. Anh thong thả thưởng thức bữa sáng rồi tươi tỉnh đi làm. Anh đắc chí bước vào phòng của sếp:

- Cuối cùng tôi cũng đã dậy sớm được rồi. Từ nay tôi sẽ không đi làm muộn nữa!

- Rất tốt! - Sếp vỗ vai John mỉm cười nói - Thế hôm thứ hai cậu đi đâu?


2505

Oct 10, 2009

Chữ của thầy cả!



Chữ của thầy cả!


Giờ kiểm tra. Cả phòng im phăng phắc. Có tiếng thì thào:

- Chữ viết tắt TV là gì hả mày? Ti vi hay thực vật?

- Thằng ngố, im mồm! Cứ chép đi! Thầy tự khắc sẽ hiểu chứ không... ngu như mày đâu!

... Lớp lại im phăng phắc.



o O o


Thày giáo hỏi:

- Trong năm học vừa qua, nhân vật nào gây ấn tượng mạnh nhất đối với các em?

Một học trò trả lời:

- Thưa thày, Napoleon ạ.

Trò khác:

- Thưa thày, Lincoln ạ.

Đến lượt John, cậu bé cứ ấp úng mãi:

- Thưa thày... bố em ạ..., nhất là lúc bố xem điểm tổng kết cuối năm của em.
27

Oct 9, 2009

Nhân viên văn phòng



Trong công viên, một người phụ nữ trung niên ngồi nghỉ trên ghế đá. Một người đàn ông đứng tuổi ngồi xuống bên cạnh:
- Xin lỗi, chẳng hay bà có phải là nhân viên văn phòng? Người phụ nữ ngạc nhiên:
- Đúng thế! Sao ông đoán được?
- Nhìn cái mặt đần đần. Người phụ nữ tức giận:
- Mặt ông đần thì có! Người đàn ông buồn rầu:
- Thì tôi cũng là nhân viên văn phòng.
2321

Biết hết sự thật rồi!



Một chú bé được một cậu bạn cùng lớp rỉ tai rằng tất cả người lớn đều có những bí mật riêng và rất dễ tống tiền họ bằng câu: "Tôi biết tất cả sự thật". Về nhà, chú bé quyết định sẽ thử điều này với mẹ:

- Con đã biết tất cả sự thật.

- Đừng nói gì với bố nhé!

Mẹ cho cậu 10 nghìn đồng. Hiệu nghiệm quá, bố đi làm về, cậu lại đọc "thần chú" vào tai ông. Ông bố ngay lập tức rút ví cho cậu 50 nghìn đồng cùng một đề nghị giữ kín chuyện. Vô cùng hài lòng với phương pháp kiếm tiền mới của mình, hôm sau, khi gặp bác đưa thư trước cửa nhà, cậu nói ngay:

- Bây giờ tôi đã biết tất cả sự thật rồi!

Bác đưa thư đứng lặng người, cặp kính trắng mờ đi, ông giang hai tay ra và nghẹn ngào nói với cậu bé:

- Nếu con đã biết hết sự thật rồi thì... lại đây với bố đi con!

1040

Ba Câu Hỏi - Leo Tolstoy

Ðó là chuyện ba câu hỏi khó của một nhà vua, do nhà văn hào Leo Tolstoy kể lại.

Nhà vua ấy, Tolstoy không biết tên. Một hôm đức Vua nghĩ rằng, giá mà vua trả lời được ba câu hỏi ấy thì vua sẽ không bao giờ bị thất bại trong bất cứ công việc nào. Ba câu hỏi ấy là:

Oct 7, 2009

Biết ơn loài vật



Ở một trường nữ sinh, các cô gái đang nghe một giáo sư già giảng bài. Giáo sư nói:

- Thưa các cô, nói chung, giới đàn bà cần phải luôn tỏ lòng biết ơn các loài vật!

- Thưa giáo sư, vì sao ạ? - Một cô đứng lên hỏi.

- Bởi vì, như các cô biết, các loài thú cho các cô bộ lông để làm áo khoác. Những con ốc con sò ở biển trở thành đồ trang sức của các cô. Loài cá sấu cho các cô bộ da để làm túi xách!

- Thôi, thôi, chúng em rõ rồi ạ! - Một cô kêu lên.

- Chưa đủ - Giáo sư nói tiếp - Còn điều này quan trọng nhất: Có một lũ lừa luôn làm ra tiền để các cô tiêu!2674

Biết ơn loài vật



Ở một trường nữ sinh, các cô gái đang nghe một giáo sư già giảng bài. Giáo sư nói:

- Thưa các cô, nói chung, giới đàn bà cần phải luôn tỏ lòng biết ơn các loài vật!

- Thưa giáo sư, vì sao ạ? - Một cô đứng lên hỏi.

- Bởi vì, như các cô biết, các loài thú cho các cô bộ lông để làm áo khoác. Những con ốc con sò ở biển trở thành đồ trang sức của các cô. Loài cá sấu cho các cô bộ da để làm túi xách!

- Thôi, thôi, chúng em rõ rồi ạ! - Một cô kêu lên.

- Chưa đủ - Giáo sư nói tiếp - Còn điều này quan trọng nhất: Có một lũ lừa luôn làm ra tiền để các cô tiêu!2674

Hãy nghe con trẻ nói



Misa kể lại câu chuyện cừu và chó sói vừa học ở trường cho bố mẹ nghe. Bố nói: - Con thấy chưa, nếu con cừu vâng lời mẹ, không bỏ đi chơi xa thì đâu bị chó sói ăn thịt.

- Vâng, nhưng nếu nó nghe lời mẹ ở nhà thì tới Giáng sinh, chúng ta cũng làm thịt nó thôi.



o O o


Mở Hộp Cá

Bà mẹ mở hộp cá "Sácđin" và nói với cậu con trai:

- Cá Sácđin này bây giờ quý hiếm lắm, tại cá lớn ăn nó gần hết rồi.

Cậu con trai liền hỏi:

- Mẹ ơi. Những con cá làm thế nào mở được hộp cá mẹ nhỉ?
1891

Công Đức Sám Hối



Chúng sanh khi xả báo thân này thì thọ báo thân khác. Nếu trong khi tìm thọ thân khác mà chưa đủ nhân duyên thì thân nầy chưa xả. Ví như con sâu đo, trong khi đàng đuôi bám chặt một nơi thì đàng đầu ngóc lên tìm kiếm. Hễ đàng đầu tìm được chỗ mà bám xuống thì đàng đuôi mới nhả ra. - Con người trong lúc nằm thiêm thiếp chờ chết, chính là lúc nghiệp thức tìm kiếm nơi thác sanh. Nếu được nơi rồi thì liền chết, bỏ xác thân nầy mà thọ thân khác.

Thuở xưa, đời nhà Lương, vua Võ Ðế, có quen với một vị Hòa thượng, hiệu là Chí Công, hằng ngày trò chuyện với nhau rất thân thiết.

Hoàng hậu tên là Hy Thị, thấy vậy, bèn can gián vua đừng chơi với người ngu tăng ấy, nhưng vua Võ Ðế chẳng hề nghe, cứ giao du như thường. Hoàng hậu giận lắm, toan lập mưu hại ngài Chí Công, bèn lén dùng thịt chó làm nhân bánh, rồi sai người đem bánh ấy đến chùa mà trai tăng.

Ai ngờ Hòa thượng Chí Công đã biết trước, nên dự sắm áo tràng rộng tay, làm bánh chay bỏ vào, rồi  khi trai Tăng lén bỏ bánh mặn trong tay áo, lấy bánh chay ra ăn.

Bà Hi Thị đợi tin Hòa thượng ăn rồi, tức thì tâu với vua rằng: "Bánh ấy thiếp dùng thịt chó làm nhân, ông Chí Công ăn mà không biết, thiệt là người phàm ngu muội, không có đạo đức trí tuệ gì cả, nay bệ hạ còn làm bạn nữa chăng?".

Vua nghe nói nổi giận, liền mang gươm đến chùa mà giết Hòa thượng.

Khi ấy, ngài Chí Công cũng đã biết trước, nên ra ngoài cửa chùa đứng đợi.

Lúc vua ngự đến trông thấy Hòa thượng thì hỏi rằng: "Ông ra đứng đây mà làm chi?".

Ngài Chí Công đáp rằng: "Bần tăng biết bệ hạ đến giết bần tăng, nên bần tăng ra đây đứng đợi. Nếu Bệ hạ mà vào chùa mà giết hại, thì ô uế chốn Già lam càng tội nghiệp lắm!".

Vua nghe nói kinh hồn chấp tay niệm Phật và sám hối, rồi liền mời Hòa thượng vào chùa mà hỏi rằng: "Ngài đã tiên tri được như vậy, vì sao còn ăn lầm bánh thịt chó mà không biết?".

Ngài Chí Công bèn đáp rằng: "Muôn tâu Bệ hạ! Bần tăng có ăn đâu!"

Tâu rồi Ngài liền thỉnh vua ra sau vườn, dạy người đào lấy bánh thịt chó lên, thấy vẫn còn đủ 120 cái. Hòa thượng bèn lấy nước Tịnh thuỷ phun vào, tức thì mỗi mười bánh hiệp lại thành một con chó, hình thể vận động như thường.

Vua thấy vậy thất kinh, mới biết pháp lực thần thông của Ngài Chí Công thiệt là cao cường quảng đại, liền trở vào chùa hết lòng lễ sám hối những sự lỗi lầm. Từ ấy Võ Ðế càng yêu mến Hòa thượng Chí Công hơn ngày trước nữa; trái lại bà Hy Thị thấy thế lại càng giận thêm, nên khiến kẻ hầu hạ đến chùa lấy kinh sách đem ra đốt hết.

Ðến niên hiệu Thiên Giám, bà mang bệnh nặng rồi phải từ trần, rồi bào thai làm con rắn mãng xà ở sau hậu cung ẩn mình không cho ai thấy, thừa khi ban đêm, bà lại mách điềm chiêm bao cho vua Võ Ðế hay rằng: "Khi thiếp còn sống ăn ở bất nhân, tổn vật hại người, làm điều tham độc. Vì cớ ấy nên nay thiếp phải làm thân mãng xà, thân đã dài, vóc lại lớn, bò lết không nổi, đói không có chi ăn, khát chẳng có chi uống, cực khổ nhiều bề, còn mỗi trong chân vảy lại có thứ độc trùng đeo vào cắn rứt da thịt, đau thắt ruột gan thật là khó chịu! Thiếp nghĩ vì thiếp cùng Bệ hạ vẫn là tơ duyên chỉ nợ, tình vợ nghĩa chồng, mà nay thiếp bị đọa ra thân súc sanh thế này, Bệ hạ nỡ nào hưởng thọ phú quý một mình mà không tìm phương chi cứu thiếp, nên xin Bệ hạ từ bi thỉnh thầy làm chay độ giải cho thiếp, may nhờ Phật pháp hộ trì, thoát ra khỏi vòng ác báo, thì thiếp cảm ơn đời đời".

Vua Võ Ðế nghe rồi, bèn thức dậy rầu rĩ khóc lóc một hồi; sáng ra liền truyền lệnh rước các thầy Sa môn nhóm tại điện mà hỏi rằng: "Vậy trong hàng chư tăng, ai có phép chi cứu giải Hoàng hậu khỏi điều tội khổ chăng?".

Hòa thượng Chí Công tâu rằng: "Muôn tâu Bệ hạ! Tội của Hoàng hậu rất nặng, xin Bệ hạ hãy thiết lập đàn tràng lễ bái sám hối, thì mới cứu được".

Vua Võ Ðế bằng lòng, liền cầu Hòa thượng Chí Công soạn ra mười quyển sám văn, rồi thiết đàn trong cung là chay ba tháng, cầu sám cho Hoàng hậu. Có một hôm kia, khi trai đàn gần mãn có mùi hương nồng nã bay khắp trong cung điện. Vua Võ Ðế ngước mắt ngó lên trời, thấy có một nàng con gái, nhan sắc tuyệt trần, đứng giữa hư không mà chấp tay tâu cùng vua rằng: "Thiếp nhờ công đức của Bệ hạ cầu sám hối đã thoát được thân mãn xà mà sanh về cõi trời Ðao Lợi. Nên thiếp phải hiện thân ra cho Bệ hạ thấy để làm chứng nghiệm vậy - Thôi, mấy lời cảm tạ, kính chúc Bệ hạ ở lại bình an". Bà nói rồi liền ẩn mình không thấy nữa.

Khi ấy vua Võ Ðế nửa mừng nửa khóc, khôn xiếc sự tình bèn lui vào cung mời Hòa thượng Chí Công mà hỏi rằng: "Hoàng hậu của Trẫm buổi còn sống, hết sức thù ghét Hòa thượng là túc duyên làm sao mà gây ra cừu oán như vậy?".

Ngài Chí Công tâu rằng: "Muôn tâu Bệ hạ! Sự cừu oán duyên do kiếp trước có một vị Trú trì và một vị Giám tự ở chung một chùa. Trong chùa ấy có cái đôn để nước, dưới chân cái đôn có con thiện trùng thường thường kêu trong khi ban đêm; tiếng kêu của nó inh ỏi như thể tiếng con dế hay con vạt sành vậy. Thường khi ông Trú trì tới đó lấy nước súc miệng, rửa mặt thì cũng chú nguyện cho con ấy mau mau thoát đặng cái thân súc vật, mà sanh về đường nhân luân.

Một bữa kia ông Trú trì đi khỏi, ông Giám tự ghét con thiện trùng đêm nào cũng kêu, và làm cho lòng ông không được thanh tịnh và chẳng cho ông ngủ thẳng giấc, nên ông bèn bắt con ấy, lấy dao cắt ngang giữa lưng làm hai, rồi cũng bỏ lại dưới chân đôn như cũ.

Qua bữa sau ông Trú trì về, trót đêm không nghe tiếng con thiện trùng kêu nữa, bèn kiếm dưới chân đôn, thì thấy nó đã chết rồi. - Ông thương khóc, niệm Phật chú nguyện cho nó và lấy một miếng vải đỏ buộc vào chỗ lưng bị cắt, rồi đem chôn sau vườn chùa.

Muôn tâu Bệ hạ! Con thiện trùng ấy tức là kiếp này làm thân Hoàng hậu; còn vị Giám tự là kiếp này làm thân của Bần Tăng đây. - Vì vậy oan gia gặp nhau toan đòi nợ trước, nếu tôi kiếp này tu hành lơ láo, thì có thể nào thoát ra khỏi tay của Hoàng hậu!".

Vua Võ Ðế nghe nói liều gật đầu mà đáp rằng: "Hèn gì Hoàng hậu của Trẫm thường thường buộc sợi dây đỏ ngang lưng, không khi nào rời bỏ, mà Trẫm không biết cớ làm sao. - Có một đêm Hoàng hậu ngũ mê, Trẫm lén mở sợi dây ấy ra, thì Hoàng hậu nói rằng đau lưng, rồi lấy dây ấy buộc lại vào, tức thì không đau nữa. Nay Hòa thượng bày tỏ sự túc trái như vậy, thì biết Phật nói "NHÂN QUẢ" thiệt là không sai".

Từ ấy, vua Võ Ðế lại càng tin tưởng Phật pháp, trọng đãi Chúng Tăng và nguyện một lòng phụng sự Tam Bảo...


Hết
490

Sợ vợ đẻ



Có một anh thấy chó đẻ dữ lắm, tới nhà ai có chó đẻ thì phải cầm gậy, phòng nó cắn. Một hôm vợ đẻ, anh ta nghĩ rằng chắc người đẻ cũng dữ như chó đẻ, nên anh ta không dám bén mảng đến chỗ vợ nằm, luôn luôn có cái gậy để bên cạnh phòng khi bất trắc, Tránh mãi cũng không được, một lần chị vợ gọi anh ta mang cơm vào. Anh ta sợ quá, một tay cầm gậy một tay cầm bát
cơm, lấm lét bước vào. Chị vợ trông thấy điệu bộ như vậy, liền nhăn răng ra cười. Anh ta thấy thế, tưởng vợ sắp cắn, vội vứt cả gậy, cả bát cơm, bỏ chạy mất.

404

Oct 6, 2009

Sân Nhà - Nguyễn Ngọc Tư

Má buồn thiệt buồn khi nhắc lại hồi con gái má chừng mười, mười hai tuổi, "nhà mình nghèo quá, má không lo cho bây được đủ đầy…".

Thi vấn đáp tú tài môn vật lý



Thí sinh đầu đi vô. Ông thầy hỏi:

- "Cái nào nhanh hơn, ánh sáng hoặc âm thanh ?"

Đáp: "Tất nhiên là âm thanh !"

Hỏi: "Căn cứ vào đâu ?"

Đáp: "Khi em bật ti-vi lên... trước tiên em nghe được tiếng... sau đó mới thấy hình."

Thầy: "Rớt. Mời thí sinh kế tiếp."

Thí sinh kế đi vô và cũng bị hỏi y chang như vậy.

Đáp: "Dĩ nhiên là ánh sáng!"

Thầy (cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe câu trả lời): "Em có thể giải thích tại sao không?"

Đáp: "Khi em bật ra-đi-ô... em thấy cái đèn đi-ốt cháy sáng lên trước... sau đó mới nghe âm thanh."

Thầy: "ĐI RA! Rớt! Kêu thí sinh cuối vô!"

Lần này thầy giáo moi ra đèn pin và cái còi. Trước mặt học trò ông ta bật đèn và bấm còi cùng một lúc.

Hỏi: "Em nhận được cái gì trước: ánh sáng hoặc âm thanh?"

Đáp: "Ánh sáng."

Hỏi: "Tại sao?"

Đáp: "Dễ ợt! Đôi mắt con người nằm trước hai lỗ tai"1122

Có Phải Dzậy Không ?



Ngồi buồn vốc nước giỡn trăng
Mới hay ... con gái "hổng bằng" con trai !
Con gái hổng biết... nói dai
Con trai nói dại nói dài ... bá vơ
Con gái hổng biết mộng mơ
Con trai là chúa ngẩn ngơ mơ màng
Con gái hổng biết... ăn hàng
Con trai quà vặt cả làng nể kiêng
Con gái hổng biết làm duyên
Con trai õng ẹo xóm giềng phải thua
Con gái hổng biết... cúp cua
Con trai trốn học là vua trên đời
Con gái hổng biết... mồ côi
Con trai lẽo đẽo theo đuôi tới trường
Con gái hổng biết... soi gương
Con trai làm điệu phấn son cả ngày ...

794

Oct 5, 2009

Cận thị



Ba người cận thị đi ngang qua tiệm kia, ngó lên thấy trước tiệm có tấm biển hiệu tiệm là Sơn Long. Anh đi trước nói:

- Tiệm đây có bán Song Lang hé!

- Phải đâu, họ để hai chữ Sà bông mà! - Anh đi sau nói.

Hai người cãi nhau một lúc lâu mới thỏa thuận rằng sẽ hỏi anh sau này có nhãn lực hơn mình.

Người sau ngó lên một hồi lâu rồi nói:

- Hai anh đều lầm hết. Tôi coi trên đó có biển gì đâu!!!1963

Đổ rác



Cậu C tiện tay tuồn một đống rác xuống góc tường.

"Nè! Anh ơi! Không được đổ rác ở đây!" một nhân viên vệ sinh trông thấy chỉ lên hàng chữ trên tường nhắc nhở.

"Tôi biết rồi!" cậu C khinh khỉnh trả lời.

"Biết rồi tại sao còn đổ rác?"

"Tường viết như vậy nhưng tôi đâu có đổ rác lên tường?"
922

Tình huấng bất ngờ



Một anh lính xin về phép 2 ngày, lấy lý do sắp được làm bố. Khi quay về đơn vị, viên tướng hỏi:
- Vợ anh sinh con trai hay gái?
- Tôi cũng chưa biết. Phải 9 tháng 10 ngày nữa cơ ạ!


***
 


Cảnh sát chặn một chiếc xe và đề nghị tài xế thử độ cồn bằng cách thổi vào máy kiểm tra. Kết quả dương tính. Anh này cãi máy hỏng, khăng khăng mình không uống rượu. Cảnh sát liền cho vợ anh ta thử, kết quả cũng vậy. Cục chẳng đã, đứa con của họ đang ngồi đằng sau xe cũng bị lôi ra thử. Kết quả y chang. Viên cảnh sát lấy làm xấu hổ đành để họ đi.


Được một đoạn, anh chồng quay lại nói với vợ: "Thế mà em cứ cấm anh cho con uống rượu".

428

Oct 4, 2009

Thú hoang - Vĩnh Hảo

Đó không phải là căn nhà hoang. Chỉ vì cái vẻ u tịch thanh vắng của nó mà người ta cảm thấy vậy thôi. 

Chung quanh, năm dặm vuông, không một bóng người. Thỉnh thoảng có xe qua lại thì đó là xe của những người ở xa đến cắm trại nơi một công viên tọa lạc cuối con đường chạy ngang trước nhà anh.

Đứng chẳng tới thì nằm



Một cô gái lấy phải anh chồng thấp hơn mình nên bị bạn bè trêu rằng: Vợ cao mà lấy chồng lùn Chồng yêu chồng kiễng chồng "hun" vào... cằm. Do đã dự liệu từ trước, cô bình tĩnh đáp lại họ: Vào cằm thì mặc vào cằm Đứng "hun" chẳng tới thì... nằm chớ sao!
1762

Dầm Mưa



Mưa rơi đấy, nhưng đừng đưa em nhé,
Có nghĩa gì khi mình đã chia phôi
Anh tàn nhẫn, còn em giấu ngậm ngùi,
Trời mưa đấy, chứ không phải em khóc ...

Lâm thâm ướt mấy hạt buồn trên tóc,
Anh về đi, chắc em chẳng cần che
Mưa từ nay sẽ giăng phủ bốn bề,
Chứ không chỉ đêm nay anh từ giã ...

Anh khẽ cúi đạt môi hôn vội vã,
Xe rẽ đi trong màn nước bụi mờ ...
Trách quạt nước sao vô tình làm ngơ,
Không cho em thấy rõ anh lần cuối ...

Em bơ vơ, phố khuya mưa lầy lội,
Có giọt nào thấm áo ướt vào tim,
Em nghiêng tóc giấu những chút lệ mềm,
Thoáng ngây ngô ràn ra khỏi mi mắt ...

Anh mới đi mà trần gian đổi khác,
Phố dài thêm, và mưa giọt buồn hơn,
Mưa thượng giới đang tuôn chảy về nguồn,
Còn em lạc, nên dầm mưa đêm vắng ...
1504

Bà Cháu - Nguyễn Quốc Văn

1
Khi ba Ly mất, bà nội ôm lấy Ly, nước mắt trào ra từ hai hố mắt sâu thẳm, mờ đục. Vai Ly đẫm nước. Lạnh tóat. Thế là hết ! Hỡi lá xanh rụng trước lá vàng !
Má Ly mất lúc Ly tròn ba tuổi. Ba Ly ở vậy nuôi con và mẹ già.
Xích lô, rượu, xì ke... đã giết chết ba Ly. Bà nội và Ly sống sao đây?

Oct 3, 2009

Nhìn xem khách để tiền ở đâu



Một phụ nữ, thuộc phe quá khích đòi quyền nam nữ bình đẳng, đã cởi hết quần áo bước vào quán bar và gọi bia ra uống. Sau ly bia thứ ba, cô ta phát hiện người bồi bàn cứ nhìn mình soi mói. Đây là thời cơ tốt để cô này phát biểu chủ đề:
- Nhìn gì mà nhìn, bộ chưa từng thấy sao? Đây đâu phải là chuyện kỳ lạ hay quái dị. Các ông đã có thể không mặc áo nơi công cộng thì phụ nữ cũng có quyền như vậy và còn có thể làm hơn nữa... Người bồi bàn ngắt lời cô ta:
- Rất tiếc là tôi không quan tâm đến chuyện đó. Tôi chỉ nhìn xem bà để tiền ở chỗ nào để thanh toán cho những ly bia thôi.
2172

Thằng Tí Thẹo - Đỗ văn Thục

Tuần trước tết, Tám Tàng theo thằng Tú tới tỉnh thành thăm thím Tư tại thị trấn Trung Trực thuộc tỉnh Thừa Thiên. Tới toà thị trưởng trước trường tư thục Trần Thị Trang tại trung tâm tỉnh Thừa Thiên, Tám Tàng trông thấy thằng Tí Thẹo thuộc thôn Tân Tạo thẫn thờ, thân thể tiều tụy, thất tha thất thểu thật thảm thương. Thấy thế trong tim Tám Tàng thổn thức thấy thật thương thằng Tí. Tức thì Tám Tàng tiến tới thằng Tí Thẹo thủ thỉ: