Trang

Nov 28, 2009

Dại



Một anh chàng đi ngang một nhà nọ thấy có cô gái xinh đẹp đang bế trong lòng một con chó Nhật và tỏ ra rất âu yếm nâng niu con chó. Chàng liền nói to:

Ôi ước gì mình là con chó Nhật ấy.

Cô gái thản nhiên nói:

Vậy thì... Sủa đi!

2809

Viên Ngọc ẩn - Xuân Đình

Ông Tư thấm mệt gác cây cần lên chiếc thuyền nan, ngước mắt nhìn trời, miệng chửi đổng. Mẹ kiếp! Nắng dữ! Suốt 3 tháng liền chẳng một giọt mưa. Cứ cái kiểu này thì làm ăn mẹ gì đây!

Câu cá tràu ở trên con bàu Lâm yên này đã gần hai chục năm, ông tư chắt bóp dè sẻn, tuy không dư dả, nhưng cũng đắp đổi qua ngày. Đặc biệt năm nay trời hạn mãi, cá tràu chẳng chịu vầy tổ đẻ trứng. Sự tình cứ như thế này, ông không biết đào đâu ra tiền gạo nuôi đàn con nheo nhóc và bà vợ ốm đau mãi ấy! Ông Tư cảm thấy mệt mỏi rã rời nghĩ đến cái cảnh con thơ ngồi trên mui thuyền ngóng mắt chờ cha, vợ đau nằm trong xó xỉnh cầu nguyện cho chồng làm ăn gặp vận. Càng nghĩ ông càng buồn!

Quyết định sớm cho kịp giờ đăng báo



Chàng thanh niên dáng vẻ buồn bã thất vọng, đứng trên thành cầu đăm đăm nhìn xuống dòng nước xoáy cuộn. Sau lưng anh ta, một phóng viên bồn chồn đi lại với chiếc máy ảnh trong tay. Cuối cùng, tay nhà báo sốt ruột xem đồng hồ rồi chạy lên nói với anh chàng chán đời kia:
- Này anh bạn, quyết định rồi thì nhảy sớm đi, chỉ còn có 3 phút nữa thôi đấy!
- Đối với tôi thời gian đâu có ý nghĩa gì?
- Nhưng chậm hơn thì anh sẽ không kịp lọt vào báo Tin tức buổi chiều đâu!
1746

Sao phải tới trường?



Buổi sáng, bà mẹ gọi con trai của mình dậy:

- Dậy đi con, tới lúc phải đến trường rồi.

- Nhưng tại sao con phải tới trường. Con không muốn tới đó đâu.

- Con đưa ra 2 lý do tại sao con không đến trường xem nào?

- Bọn trẻ ghét con và các thày cô giáo cũng ghét con.

- Những lý do ấy không chính đáng chút nào. Dậy ngay đi nào.

- Thế mẹ có thể đưa ra 2 lý do tại sao con phải tới trường không?

- Được thôi. Thứ nhất, con đã 52 tuổi và thứ hai, con là hiệu trưởng.
1336

Nov 27, 2009

Giúp sống lại



Quan tòa hỏi bị cáo:

- Bị cáo, anh có biết là anh làm thuốc rầy dỏm đã hại biết bao nhiêu người không?

- Dạ thưa ngài biết ạ! Nhưng tôi đã giúp cũng không ít người sống lại.

- Bộ anh giỡn mặt với tôi à.

- Dạ không! Đó là những người dùng thuốc rầy của tôi sản xuất để tự tử ạ.921

Nov 26, 2009

Con Dao Trong Tâm



Tâm bình thế giới bình

Ngày xưa ở thành Xá Vệ nước Ấn Ðộ, đức Phật đến giáo hoá độ cho một gia đình kia, hai vợ chồng đều cá tánh tham lam độc ác, không biết tôn trọng đạo đức. Ngài liền hóa một vị đạo nhân, mang bình bát đến khất thực. Lúc ấy người chồng đi vắng, người vợ ở nhà, thấy vị đạo nhân vào liền mắng chửi ầm lên. Vị đạo nhân hiền từ nói:

"Tôi là người tu hành, chỉ xin ăn mà tự sống. Lòng chỉ mong gia chủ cho bát cơm để đỡ lòng, cớ sao lại mắng chửi tôi đủ điều thậm tệ như vậy".

Người vợ tức giận hét ngược lên, thì vừa người chồng về, trong tay sẵn cầm cao dao bén, chẳng nói chẳng rằng, người chồng lặng lẽ xông tới, định chém đạo sĩ. Bỗng một bức thành băng pha lê hiện lên, bao bọc người đạo sĩ, bức thành trong sáng, kiên cố, không có cửa, người chồng đến xô đập, đâm chém đủ cách cũng không sao chuyển được.

Người chồng liền nói: "Ông hãy mở mau cho tôi vào với".

Vị đạo sĩ trả lời: "Ðược, nhưng ông hãy quăng con dao bén đi đã".

Người chồng tự nghĩ: "Mình to lớn như thế này, còn người đạo sĩ bé nhỏ thế kia, mình dùng hai tay không cũng đủ giết chết vị ấy trong giây lát". Nghĩ đoạn, liền quăng con dao bén đi xa, nhưng sao bức thành pha lê vẫn nguyên như củ, người chồng tức giận hét lên:

"Tôi đã quăng con dao bén đi rồi sao ông không chịu mở cửa cho tôi vào".

Vị đạo sĩ đáp: "Không, tôi không có nói ông quăng con dao bén trong tay ông, tôi muốn ông quăng con dao bén trong tâm ông kia mà".

Người chồng giựt mình kinh sợ, nhận thấy vị đạo sĩ thấu hiểu tâm lý thầm kín của mình, nên đã bớt độc ác, cúi đầu lạy tạ, ăn năn hối lỗi. Bức thành pha lê kiên cố ấy bỗng biến mất, vị đạo sĩ hiện thành Ðức Phật, phóng muôn ánh hào quang chói sáng rực rỡ một phương trời, và ngay khi đó Ðức Phật thuyết pháp để hóa độ cho hai vợ chồng người ấy.


Hết
503

Nov 25, 2009

Tự hại mình



Một ngày nọ, thỏ tình cờ vớ được một khẩu súng. Nó thích lắm, xách súng đi tìm các loài thú khác để dọa. Thình lình gặp gấu đang trèo cây, thỏ chĩa súng và hỏi:

- Gấu, mày đang làm trò gì vậy?

- Tao đang lấy mật ong.

- Leo xuống mau! Không tao bắn!

Gấu vốn sợ súng đành loay hoay tụt xuống. Thỏ được thể quát:

- Ngồi vào gốc cây! Không ngồi tao bắn.

Gấu miễn cưỡng ngồi vào gốc cây. Thỏ thích chí quát tiếp:

- Gấu, mày ị đi! Không là tao bắn.

Hết sức giận dữ nhưng không có cách nào thoát, gấu đành cố rặn ra được mấy cục. Thỏ được nước lấn tới nữa:

- Gấu, mày bốc ăn đi!

- Không, tao không ăn.

- Không ăn tao bắn đó!

Đến thế này thì nhục quá. Gấu điên tiết nói liều:

- Thì mày bắn đi! Tao thà chết chứ không ăn!

Thỏ bèn bóp cò, nhưng rủi thay súng không nổ. Thỏ đứng chết trân, sau đó lắp bắp:

- Ông... ông gấu ơi!

- Gì?

- Để .. để đấy con ... con ăn cho.
2684

Nov 24, 2009

Đừng để mất vui



Sân sau của nữ tu viện, các sơ đang cười đùa hò hét tranh nhau một chiếc xe đạp. Quá ồn và ngứa mắt, Mẹ bề trên bước ra quát to:
- Các cô, có bé cái mồm đi không. Tôi mà lấy cái yên xe vào là mất vui đấy!
2398

Cha Nào Con Nấy



Có một thằng con bất hiếu, trời sai thiên lôi xuống đánh chết. Thiên lôi vừa rơi búa thì nó vội vàng nắm lấy tay thiên lôi hỏi :

- Ông là thiên lôi mới hay thiên lôi cũ ?

- Cũ, mới, mày hỏi làm gì ?

- Ông là thiên lôi mới, ông đánh tôi đã đành. Nếu ông là thiên lôi cũ, ngày xưa bố tôi bất hiếu với ông tôi còn nhiều hơn tôi bất hiếu với bố tôi ngày nay, lúc bấy giờ, ông đi đâu ?
628

Nov 21, 2009

Mẹo anh tham ăn



Có anh nọ đến chơi nhà bạn, bạn dọn cơm đãi, Anh ta ngon miệng, ăn năm sáu bát vẫn thấy thèm. Nhưng xới mãi cũng thấy xấu hổ. Bỗng có người gánh bưởi đi qua cổng, anh ta nẩy ra một kế, bèn nói với bạn:


- Bưởi ở đây to quá nhỉ! Ở chỗ tôi ấy à, chỉ to bằng cái bát này thôi!


Vừa nói vừa giơ cái bát không lên, cố ý để cho bạn thấy mà xới thêm. Nhưng chết nỗi, trong nồi không còn cơm nữa. Gặp phải anh bạn cũng hóm, biết ý khách, liền mỉm cười, đáp lại rất tự nhiên:


- Ấy, năm nay bưởi bé đấy, chứ như mọi năm thì quả nào quả ấy to bằng cái nồi này!


Nói rồi, xách cái nồi không, chìa cho bạn xem.

2575

Con Thằn Lằn Chọn Nghiệp - Hồ Hữu Tường

Giữa một đường truông thăm thẳm, vắng vẻ và âm u, không một xóm nhà, ít người qua lại, có một cái am nhỏ . Am ấy mới cất, độ non ba năm thôi . Trong am, chỉ có một sư cụ già, thui thủi một mình, quanh năm chẳng được ai thăm viếng . Trước am, nơi giữa sân, chất sẵn một đống củi, vừa lớn , vừa cao ngất, củi sắp vuông vắn, thẳng thắn, dường như được săn sóc chẳng khác một vườn kiểng do một vị lão trưởng giả chăm nom .

Nov 20, 2009

Cũng vì ham bằng cấp tú tài - Thanh Nhàn

Gia đạo hai ông bà Lê Đức Nghĩa cũng khá, đủ chi dụng trong thời buổi gạo châu củi quế. Hai ông bà chỉ sanh đặng một gái tên Lê Thị Phi Tiễn, nhan sắc của cô tuy dòm cá cá chẳng lừ đừ, ngắm nhạn nhạn chẳng sa, chớ cũng dễ làm cho trai thiếu niên say mê một lúc. Niên kỷ cô đã hai tám lẻ một nhưng vì óc của cô đã nhiễm sự giàu sang nên cô chỉ ước làm sao cho cô có một người chồng xứng đáng làm ông này ông kia, có bằng cấp tú tài, tấn sĩ, cùng là cử nhân, v.v... mà lại giàu sang, ruộng cò bay thẳng cánh, thì cô mới chịu lấy làm chồng cô. Lạ thay hai ông bà cũng đã nhiễm sự ấy, cho nên cô Phi Tiễn mới giữ đặng một phần tư tưởng ấy.

Nov 17, 2009

Điên Vì Đàn Bà



Vị giám đốc nhà thương điên dẫn một quan khách tham quan. Chỉ một người nằm trên giường hai tay ôm chặt một con búp bê vào lòng, vị giám đốc giải thích:

Trước đây ông này yêu một người đàn bà, nhưng bị bà ta bỏ rơi và lấy chồng khác nên y phát điên và cứ tưởng con búp bê là người yêu mình.

Đến một phòng khác, thấy một người điên bị xiềng xích hai tay, đang vùng vẫy bổ đầu vào tường tự tử.

Vị giám đốc lắc đầu nói:

Còn đây là anh chồng đã lấy bà ta.

2832

Người truyền giáo và vị Tù trưởng



Một người truyền giáo đã bỏ ra vài năm để chỉ bảo cho một bộ lạc thổ dân cách thức trồng trọt và xây dựng mọi thứ để tự cung tự cấp cho mình. Về sau, ông nhận ra rằng, ông chưa bao giờ dạy cho bộ tộc đó nói tiếng Anh. Vì vậy, ông gọi vị tù trưởng cùng đi bộ vào rừng, chỉ một cái cây và nói với vị tù trưởng: "This is a tree" (Đây là một cái cây). Vị tù trưởng nhìn cây và lẩm bẩm: "Tree". Người truyền giáo lấy làm hài lòng với câu trả lời đó. Họ đi xa hơn nữa và người mục sư chỉ một hòn đá, nói: "This is a rock" (Đây là một hòn đá). Nghe thế, vị tù trưởng nhìn và nói: "Rock". Mục sư thật sự cảm thấy hăng hái về kết quả đó. Khi ông nghe tiếng sột soạt trong một bụi cây bèn ngó trộm vào trong và nhìn thấy một đôi nam nữ đang quấn lấy nhau. Vị mục sư thực sự cảm thấy bối rối và nhanh chóng phản ứng lại: "Riding a bike" (Đang cưỡi xe đạp). Vị tù trưởng thoáng nhìn đôi nam nữ, lập tức lôi cây súng ra và bắn chết họ. Mục sư nổi giận và la hét vị tù trưởng rằng, ông đã tốn biết bao công sức để dạy cho bộ tộc như thế nào là văn minh và cách đối xử đúng với mọi người và tại sao anh ta có thể giết chết những người này một cách dã man như vậy? Vị tù trưởng lạnh lùng: "My bike".
2114

Áo Trắng Bên Sông



Áo ai vừa đến trắng bên sông
Bỗng dưng ta ngát mộng trong lòng
Áo bay dờn dợn hồn sông nước
Và cả hồn ta, em biết không ?

Em đẹp bao giờ. Ta thấy em
Khi áo vừa tan trên nước mềm
Cũng là khi sóng làm rung động
Chiều chiều dừng lại bến Cồn Tiên.

Em hãy ngồi yên để tôi mơ
Em hãy xa đi để tôi chờ
Biết chăng dáng ấy là bút ngọc
Và ta là mực dấy làm thơ .

Thơ viết thầm lên áo của người
Những dòng thơ đỏ thắm duyên tôi
Em mang về cõi nào em nhỉ
Thơ của tôi là hồn của tôi .

Em biết gì không, biết hay không :
Bên sông có kẻ mộng thành sông
Để trăm năm chảy mòn chân ngọc
Mà nghe áo ấy phất phơ lòng...
767

Nov 16, 2009

Bó Hoa Khô - Bình Huyên

Em đã bỏ tôi một buổi chiều.
Khi sương Đà Lạt đượm hương yêu.
Rơi lên vành lá hoen màu lệ.
Khóc hộ tình tôi lạnh đá rêu,...

Thuốc mắc cổ



Người nhà giàu kia ngậm đồng bạc chơi, rủi quên nuốt mắc ngang cổ, chạy rước thầy tới cho thuốc.
Thầy rằng: "Có khó gì, mua một bộ bài cào về đốt đi, hoà với nước uống, còn ngoài thì lấy lá thuốc cứu đốt rồi nó ra".
Chủ nhà hỏi: "Sao vậy?"
Thầy rằng: "dễ hiểu quá: trong bị ăn cướp đánh ra, ngoài lửa chấy vô, tự nhiên bach nó phải lòi ra chứa sao!".394

Nov 14, 2009

Viên đạn tiếp theo



Một anh chàng Hy Lạp bắt gặp vợ mình trên giường với tên Thổ Nhĩ Kỳ, liền rút khẩu súng ra chĩa vào trán mình. Nhìn thấy thế, gã tình nhân của vợ anh ta cười phá lên. Anh chàng Hy Lạp nói với tên Thổ Nhĩ Kỳ:
- Này chớ có cười, đồ con lợn! Viên tiếp theo dành cho mày đấy!
2296

Loại cơ hội nào?



Buổi thi vấn đáp ở lớp tại chức, có cô nữ sinh khá đẹp nhưng lại trả lời kém. Trước khi cho điểm, thầy giáo hỏi:
- Tôi thấy là em có ít thời gian học bài, đã chồng con gì chưa?
- Thưa thầy, nếu chưa thì thầy có cho em một cơ hội không ạ?
2192

Sóng xa bờ - Quân Thiên Kim

Xế chiều, lúc thằng Câm đang ngồi loay hoay rửa sạch những lon bia bên bờ biển cho trôi cát dính, một bàn tay kéo giật làm nó té bệt xuống đất. Sóng biển tràn lên ướt mông quần. Câm giận dữ ú ớ quay lại. Điệu bộ cuống cuồng và thảng thốt của bà Tư làm nó ngớ người.
 

Quá Khứ Một Lần Nữa - Nguyễn Thị Long

Chủ nhật hôm nay trái với lệ thường, tôi thức dậy thật sớm bởi tiếng động đâu đó bên ngoài. Bước xuống khỏi giường, tới vén rèm, mở cánh cửa sổ, vùng ánh sáng ảm đạm với làn gió nhẹ tràn vào khiến tôi ngập chìm trong hơi lạnh sắc se của buổi sáng cuối thu. Màn sương mỏng là đà trên những ngọn đồi phía xa như dãy khăn sô trên vùng tóc rối. Hàng thông già lá cành xanh thẳm phía trước mặt, ngạo nghễ bên những ngọn redwood. Những hàng cây không tên khác trên cành còn lại vài chiếc lá úa cũng buông tay, thả mình nhấp nhô như những cánh bướm đang vờn trên bụi hoa dại giữa vùng cỏ chết. Tư lự khoanh tay gát lên thềm cửa sổ, thả tầm mắt dòm quanh khu chung cư cạnh bãi đất trống như cố kiếm tìm con đường xa lạ hơn trong tâm thức.

Nov 13, 2009

Xa Người




Xa người rồi mới hiểu mình
Hiểu mình như hiểu cả tình mình xa
Bấy lâu lòng ngỡ phôi pha
Chợt dây tơ đứt - lòng ta hãi hùng
Phím đàn năm ngón còn rung
Người đi bỏ lại vô cùng tiếc thương...
1279

Nov 12, 2009

Có Phải Ta Không Hả Ta



Một anh chàng có tật ngủ mê, ngủ mê đến nỗi anh em bạn đùa, cạo trọc đầu, khiêng bỏ ra chùa mà vẫn không hay biết gì cả !

Khi anh ta tỉnh dậy, thấy mình đang nằm trong chùa lại thấy đầu trọc, ngờ chẳng biết có phải mình hay sư, nghĩ bụng: "Ta hay sư ?... Ta ơi, có phải ta không hả ta ?"

Hỏi mãi, chẳng thấy ai thưa, mới tự nhủ: "Cứ về nhà thì biết. Hễ là ta thì chó không cắn, mà không phải ta thì chó cắn !"

Về đến nhà, chó thấy anh đầu trọc, không giống với ngày thường, nhận không ra nên xồ ra cắn.

Anh ta chắc là không phải mình rồi, liền bỏ vô chùa tu luôn không về nhà nữa !
626

Nov 11, 2009

Kiện Ruồi



Có một anh nông dân thật thà chất phác, nhiều khi thật thà chất phát đến ngớ ngẩn. Năm nọ, đến bữa giỗ cha, anh ta mua thịt, gạo nếp về làm cỗ cúng.
Mâm cỗ vừa đặt lên bàn thờ, nén hương chưa kịp thắp thì mấy con ruồi láo xược đã dám đậu lên bát nọ, đĩa kia rồị Anh ta cho là bầy ruồi vô phép, liền làm đơn đến cửa quan kiện. Nghe anh ta phân tỏ đầu đuôi xong, quan phán :
- Từ nay hễ thấy bầy ruồi đậu đâu tao cho mày đập.
Nào ngờ, quan vừa nói xong, một con ruồi ở đâu bay tới, đậu giữa mặt quan. Anh nông dân giang thẳng cánh tay nhè mặt quan "bốp". Bị một cái tát như trời giáng, quan đành uất ức im lặng.
639

Nov 10, 2009

Đã thế thì thôi



- Chuyện gì đã xảy ra rồi phải không?

- Còn phải hỏi!

- Lỗi tại mày hay lỗi tại nàng?

- Thì hôm thi tốt nghiệp vừa rồi đó, nàng nói là đã đưa toàn bộ bài làm của nàng cho tao chép. Thế mà tao chỉ có 3 điểm, còn nàng lại 9 điểm (?!).



o O o



- Bút chì của trò đâu?

- Không có.

- Ta đã dặn bao nhiêu lần là trò không được nói trống không như vậy mà. Phải nói là “Thưa thầy, con không có bút chì. Thưa thầy, con không có tẩy. Thưa thầy, con không có thước kẻ. Rõ chưa?”

- Không rõ. Không hiểu chuyện gì đã xảy ra với tất cả những đồ vật của con vậy?

1153

Nov 9, 2009

Cánh Phượng Hồng Thuở Ấy



Chiều nay nhặt cánh phượng hồng bỗng nhớ
Dấu chân xưa ai để lại sân trường
Ta có một thời yêu không dám ngỏ
Ngày chia tay em chợt đẹp lạ thường

Bốn năm em vẫn làm kẻ lạ
Mỗi ngày chân giẫm nát hồn tôi
Tôi như ngọn gió ngoài song cửa
Mang chút bụi buồn đi xa xôi

Có lúc hồn tôi bừng tỉnh ngộ
Em vẫn là em giữa mọi người
Hỡi ôi, ánh mắt vô cùng lặng
Mà ở trong tôi gió ngợp trời

Tôi với em chỉ là khoảnh khắc
Nhưng tình yêu thì bất tận trong đời
Em cũng như muôn người con gái khác
Cớ vì sao môi cháy đỏ lòng tôi ?

Chiều nay nhặt cánh phượng hồng bỗng tiếc
Mắt ai xưa chợt thức giữa sân trường
Tự trách mình chẳng nói được yêu thương
Ðể bay mất cánh phượng hồng thuở ấy.
816

Nov 8, 2009

Kỷ Niệm Tình Đầu - Thạch Thảo

Tôi không biết bắt đầu câu chuyện của mình như thế nào bởi vì đó là một kỷ niệm. Mà kỷ niệm thì chỉ để nâng niu và ngắm nghía chứ không thể nào thay đổi được. Tôi gọi anh là nhóc - đơn giản bởi vì tôi coi anh là một người bạn thân của tôi.

Bủn xỉn



Này, bố cậu thật là keo kiệt, ông ấy là thợ giày, vậy mà mấy năm nay cậu vẫn đi đôi giày rách.


- Thế còn bố cậu thì sao? Ông ta là nha sĩ nổi tiếng mà ông cậu chẳng có lấy một cái răng.


***


- Này Tèo, con hãy chia bi cho em chơi với chứ!


- Không được đâu mẹ ạ, em cứ muốn lấy luôn.


- Con yên tâm, em không thể giữ mãi của con được đâu.


- Không, lần này thì con không thể nhường nó cho em được vì ban nãy nó đã nuốt mất 2 viên bi của con vào bụng rồi!

433

Nov 7, 2009

Hoài Thương - Phương Nguyên

Một năm sau ngày tôi ra đời, chiến tranh kết thúc, điều đó đồng nghĩa với sự đoàn tụ. Những người lính còn sống lần lượt trở về tron sự mừng tủi ngày sum họp. Gia đình tôi cũng khắc khoải chờ đợi ngày bố tôi trở về. Bà tôi xăng xái lo đi chợ, mua về đôi gà mái tơ: “Ðợi bố nó về rồi ăn mừng.” Trông bà như trẻ lại, những nếp nhăn trên mặt dãn ra, đôi mắt lấp lánh những tia sáng ngời. Bà nhanh nhẹn dọn dẹp, sắp lại cái này, xếp lại cái kia. Mẹ ôm tôi trong lòng, nước mắt rưng rưng nhưng môi lại cười vì hạnh phúc.

Nov 6, 2009

Ánh Mắt Tựu Trường



Sáng nay áo trắng tựu trường
Gót chân cuống quýt cả hương cúc vàng
Vòng tay ôm cặp hiền ngoan
Em ôm tuổi mộng bước ngang dòng đời

Sân trường rực nắng vàng phơi
Hân hoan thức dậy bao lời cỏ hoa
Mắt cô mắt bạn hiền hòa
Mắt người ấy ... vẻ như là ... nghiêm trang.

Nghe hồi trống mới điểm vang
Những bông phượng sót bàng hoàng rụng rơi
Tiếng cười trong trẻo tinh khôi
Râm ran sáng dậy một trời thu xanh

Ô kìa người ấy loanh quanh
Một mình đứng lại dãy hành lang xưa
Nghe lòng có chút đong đưa
Khi đôi ánh mắt lại vừa chạm nhau
771

Nov 4, 2009

Thằng bé và ông nội



Thấy thằng bé đang loai hoay kéo một con giun ra khỏi lỗ đất, ông nội của nó tiến lại cười mủn mỉn và đố thằng cháu nội:


- Ông sẽ cho cháu 5 ngàn nếu cháu có thể nhét con giun trở lại cái lỗ mà cháu vừa kéo nó ra.


Đứa bé loay hoay mãi mà không sao nhét con giun trở lại được, sau một hồi suy nghĩ, nó chạy vào nhà lấy hộp xịt gôm của mẹ nó ra. Đứa bé xịt vào con giun, để khô cứng và nhét con giun trở lại lỗ một cách dễ dàng.


Ông nội nó thốt lên:


- Giỏi lắm, thật là một mẹo hay, đây ông cho cháu năm ngàn.


Hôm sau, đứa bé đang chơi và ông nội nó lại đến gần nó và lại đưa nó năm ngàn. Đưa bé mắt tròn mắt dẹt ngơ ngác hỏi:


- Năm ngàn gì nữa hả ông?


Ông nội nó trả lời đầy hào hứng:


- Hôm qua là tiền của ông, còn hôm nay là tiền của bà nội.

1212

Hậu sinh...



Một cụ già và một chàng trai đang ngồi đánh cờ tướng. Suốt từ sáng đến trưa, hai đấu thủ chơi rất say sưa và đã đến hồi... cay cú. Mỗi khi "ăn" được quân của nhau, họ chộp rất mạnh làm phát ra những tiếng "chát!", "chát!" nghe rất... đã:
Kết cục "cuộc chiến", cụ già bị thua đậm, chàng trai trẻ gương gương tự đắc:
- Thế nào, tiên sinh đã "ngay râu" ra chưa?
Cụ già giận dữ hất tung cả bàn cờ và quát lớn:
- Mày đúng là thằng "hậu sinh khả ... ố!"

408

Nov 3, 2009

Chuột say



Trên bàn nhậu, ba con chuột lè nhè với nhau.

- Tớ rất thích các loại bẫy chuột. Mỗi sáng tớ phải nhấc cái bẫy lên xuống vài chục lần như một cách tập thể dục - Con thứ nhất nói.

- Còn tớ rất thích các loại thuốc độc. Tớ hay xay nhuyễn rồi uống chung với cà phê mỗi sáng - Con thứ hai nói.

- Xin lỗi, tớ có hẹn với đi chơi với một con mèo nên không thể tiếp tục nhậu với mấy cậu được - Con thứ ba nói trước khi bỏ đi.

2680

Quảng cáo cảnh báo



Một cửa hàng kính thuốc: "Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn. Để bảo vệ cho tâm hồn của bạn, hãy lắp kính vào cửa sổ".


Một hãng nước hoa Mỹ: "Sản phẩm nước hoa mới nhất của chúng tôi có hương thơm rất lôi cuốn những người khác giới. Để bảo đảm an toàn cho những người sử dụng, kèm theo mỗi lọ nước hoa có một cuốn sách dạy cách tự vệ và thoát ra khỏi đám đông".


Thẩm mỹ viện: "Xin các bạn chớ có tuỳ tiện mà liếc mắt đưa tình với các cô gái xinh đẹp từ mỹ viện của chúng tôi đi ra, hoàn toàn có khả năng cô gái ấy chính là bà ngoại của bạn đấy!".
2278

Ruột thừa nằm ở đâu



John, một sinh viên y khoa, bước vào phòng thi vấn đáp. Vị giáo sư hỏi:

- Anh cho biết ruột thừa của đàn ông nằm ở chỗ nào?

- Thưa giáo sư, nó nằm ở bên phải ổ bụng.

- Thế còn của đàn bà?

- Dạ thưa, ở bên tay trái.

- Anh có chắc không?

Chàng sinh viên suy nghĩ một lát rồi nói:

- Thưa giáo sư, tôi muốn nói là bên tay trái khi ta tiến vào.
1084

Sao chưa mời tôi ăn?



Một người bị đau bụng mà không thể đi đại tiện được, bèn đến gặp thầy lang nhờ chữa trị. Anh ta hứa với thầy lang là khi nào được chữa khỏi sẽ mời ông một bữa thịnh soạn. Thầy lang tin lời và bốc thuốc cho anh ta. Sau mấy ngày uống thuốc thì anh này khỏi bệnh và đi đại tiện bình thường được, nhưng tính ki bo nên muốn nuốt lời về bữa cơm, nên khi nào ông thầy lang hỏi thì cứ nói là chưa khỏi.

Ông thầy lang cũng đoán được là anh ta nói dối, bực lắm, bèn quyết định rình bắt quả tang. Một lần thấy anh ta lại đi ra đồng đại tiện, ông thầy lang liền bám theo. Khi anh này vừa đi xong đang kéo quần lên thì ngay lập tức ông thầy lang từ trong bụi cây chạy ra, một tay nắm tay anh ta, một tay chỉ vào đống phân mà quát:

- Anh thật là kẻ tham lam tráo trở. Ðã đi được một đống lù lù thế này, sao còn chưa mời tôi ăn hả?

877

Nov 2, 2009

Nếu không can sẽ uống đến sáng



Quán rượu nằm đối diện một bức tượng trên quảng trường. Nhậu xong, anh bợm khật khưỡng bước ra cửa thì thấy vĩ nhân chỉ tay vào quán, thế là lại quay vào uống tiếp. Lần thứ hai ra cửa, vẫn thấy bức tượng đứng uy nghi chỉ tay ngược lại, bợm nghĩ: "Chắc là Người thấy mình uống chưa đủ đô nên chưa cho về đây! Đã thế thì vào làm chai nữa". Lần thứ ba mò ra được đến cửa, ngẩng đầu lên thấy bức tượng "lắc đầu xua tay lia lịa", bợm mới yên tâm bò về. Lết qua chân tượng, hắn còn lẩm bẩm: "Ông mà không can, tôi còn uống đến sáng!".
1733

Tổ tiên loài người ?



Cô giáo giảng dạy cho học sinh về tổ tiên loài người là Ađam và Eva, nhưng cậu bé Pitơ bỗng đứng dậy:

- Thưa cô, không phải ạ, bố em bảo tổ tiên loài người là loài khỉ.

Cô giáo trả lời:

- Cũng có thể Pitơ ạ, nhưng lúc này chúng ta không nói gì về gia đình em.
1543

Nov 1, 2009

Ngọn Lửa - Linh Vang

Buổi tối, Diễm ở thư viện về, bóng Diễm lầm lũi trên lối nhỏ xi măng giữa những đám cỏ. Sương mù dày trắng đục tỏa xuống, Diễm chỉ còn là một cái bóng di động ngả nghiêng. Những ngọn đèn tròn trong campus nhạt nhòa, vàng vọt. Hai dãy cao ốc nội trú yên tĩnh. Mấy cây táo đỏ trồng ở lối đi vào Sparks Hall giờ chỉ còn lại những thân cành trơ trụi khẳng khiu, người làm vườn của trường đã quét dọn những chiếc lá cuối cùng rơi rụng xuống đất tuần trước. Thỉnh thoảng đây đó cũng có một hai bóng lầm lũi đi trong sương mù như Diễm. Trời đêm đã lạnh ngắt. Diễm muốn bỏ tay vào túi áo cho ấm mà kẹt vì cả hai tay phải ôm chồng sách. Có tiếng người kêu sau lưng...Diễm...Diễm. Tiếng nghe lạ hoắc nên Diễm không quay lại, cứ thẳng bước mau về hall. Sửa soạn đẩy cửa thì cánh cửa kính đã mở toang, bất ngờ Diễm chúi người về phía trước. Đúng lúc đúng chỗ có một người lãnh nguyên đống sách của Diễm vào mặt. Anh ta la lên: