Trang

Dec 28, 2009

Anh béo và anh gầy - Anton

Trên sân ga của tuyến đường sắt Nikôlai có hai người bạn cũ gặp nhau: một người béo, một người gầy. Anh béo vừa ăn ở nhà ga xong, môi láng nhẫy bơ như quả đào chín . Người anh ta toát ra mùi rượu nho loại nặng, mùi nước hoa cam. Còn anh gầy thì mới xuống tàu, hai tay lỉnh kỉnh nào vali, nào hộp, nào túi. Người anh ta toát ra mùi thịt ướp, mùi bã cà phê . Sau lưng anh ta là một người đàn bà gầy gò, cằm dài – đó là vợ anh ta, và một cậu học sinh cao lêu đêu mắt nhíu lại – đó là con trai anh ta.

Dec 27, 2009

Con rắn vuông - Tram Foodcourt

Anh chàng nọ tính khoác lác đã quen. Bữa kia đi chơi về bảo vợ :
- Này kình ạ ! Hôm nay tôi đi vào rừng trông thấy một con rắn, chao ôi, to đến là to, dài đến là dài. Bề ngang thì chắc chắn là bốn mươi thước rồi, còn bề dài thì dễ đến hơn trăm thước.
Vợ không tin, nhưng cũng định trêu chồng một mẻ :
- Tôi nghe người ta nói có rắn dài đã nhiều. Nhưng làm gì có giống rắn dài như anh nói thế. Tôi nhất định không tin.
Chồng làm như thật :
- Thật quả có rắn như thế. Dài hơn một trăm thước thì chẳng đến, nhưng tám mươi thì nhất định.
Vợ bĩu môi :
- Cũng chẳng đến !
Chồng cương quyết :
- Tôi chắc chắn là nó dài sáu mươi thước chứ không ngoa.
Vợ vẫn khăng khăng :
- Vẫn không dài đến nước ấy đâu !
Chồng rút lui một lần nữa :
- Lần này tôi nói thật nhé. Con rắn dài đến bốn mươi thước, không kém một phân.
Vợ bò lăn ra cười :
- Con rắn anh thấy, bề ngang đã chắc chắn là bốn mươi thước, bề dài cũng lại đến bốn mươi thước không kém một phân thì chẳng hoá ra là con rắn vuông à ?
323

Dec 26, 2009

Cấy Ruộng Chúa Liễu



Lúc Quỳnh còn là học trò nhà nghèo, phải ra đền Sông xin cấy rẽ. Quỳnh khấn và xin âm dương xem Chúa thuận lấy gốc hay lấy ngọn. Ban đầu chúa thuận lấy ngọn thì Quỳnh trồng rặt thứ khoai lang. Đến lúc được ăn, Quỳnh đào lấy củ, còn bao nhiêu dây ngọn đem nộp chúa.

Lần thứ hai, xin âm dương, Chúa thuận lấy gốc để ngọn cho Quỳnh, thì Quỳnh trồng các thứ lúa. Đến mùa gặt, Quỳnh cắt lấy bông, còn bao nhiêu gốc rạ đem nộp Chúa.
Chúa hai lần mắt hợm, tức lắm, song đã trót hứa rồi, không biết làm thế nào được. Lần thứ ba, Quỳnh đến xin thì Chúa bảo lấy cả gốc, lẫn ngọn, còn khúc giữa cho Quỳnh, Quỳnh vờ kêu ca:
- Chị lấy thế thì em còn được gì nữa!
Khấn đi khấn lại mãi, Chúa nhất định không nghe, Quỳnh về trồng rặt ngô, đến kỳ bẻ ngô, bao nhiêu bắp Quỳnh giữ lại, còn ngọn và gốc thì đem nộp Chúa.
Chúa mắc mưa Quỳnh ba lần, đòi lại ruộng, song trong ba vụ này, Quỳnh đã kiếm được cái vốn to rồi.
2645

Có một cái máy như thế



Ở một lớp học nọ, vị giáo sư đang giảng cho sinh viên về sự hiện đại của khoa học ngày nay! Ông nói:

- Khoa học ngày nay tiến bộ rất nhiều! Bây giờ người ta có thể chế ra một loại máy mà khi bạn nhét một con bò vào đầu này, thì đầu kia sẽ cho ra xúc xích!

Lúc đó, một sinh viên giơ tay hỏi vị giáo sư:

- Thưa thầy, thế có cái máy nào mà khi ta nhét xúc xích vào, thì đầu kia cho ra con bò không ạ?

Giáo sư nhíu mày hỏi:

- Năm nay anh bạn bao nhiêu tuổi?

Cậu sinh viên trả lời:

- Dạ em 20 tuổi ạ!

- Thế thì, 21 năm về trước có đã một cái máy như vậy đấy!!!!1164

Dec 24, 2009

Với Guy de Maupassaant



Sói gặp Khăn Đỏ. Chàng nhìn nàng bằng cái nhìn đặc biệt, cái nhìn của một gã Don Juan thành Paris nhìn một cô nàng điệu đà tỉnh lẻ vẫn còn cố làm ra vẻ mình còn ngây thơ trinh bạch. Nhưng chàng tin vào sự trinh bạch ấy không hơn gì nàng, và dường như đã thấy nàng bắt đầu cởi quần áo, thấy những lớp váy của nàng lần lượt rơi xuống và trên người nàng chỉ còn một chiếc váy lót, và dưới lớp váy ấy ẩn hiện những hình dáng ngọt ngào của thân thể nàng.
2446

Dec 23, 2009

Thao tác bấm chuông



Một người đàn bà giàu có, đã qua ba lần ly dị, đăng báo tìm một người chồng với các tiêu chuẩn: "Độc thân, không có thói vũ phu, không rời bỏ vợ con và... biết làm tốt bổn phận người đàn ông". Buổi sáng nọ, chuông reo vang, cô mở cửa và thấy một anh chàng cụt hai tay hai chân. Anh ta đến vì mẩu rao vặt kia. Cô nàng tỏ ra rất ngạc nhiên vì cô không chờ đợi một ứng cử viên như vậy. Người đàn ông thong thả nói:
- Cô thấy đấy... tôi sẽ không thể đánh hoặc rời bỏ cô được vì...
- Nhưng anh làm sao thuyết phục được tôi về nhiệm vụ của một người chồng?
- Tôi tin là được. Cô cho phép tôi lặp lại thao tác bấm chuông vừa rồi?
2236

Nuôi lợn kiểu mới



Người nông dân nọ chăn một đàn lợn rất đông. Một ngày kia, có người lạ tới xem chuồng trại của bác và hỏi bác cho lợn ăn những gì. Bác nông dân đáp:

- Tôi cho chúng ăn cám, ngô và những thứ đại loại như vậy!

Người kia giận dữ:

- Tôi là thanh tra của Hiệp hội bảo vệ súc vật và tôi cho rằng ông đã không đối xử tốt với đàn lợn. Thay vì cho những thứ chúng đáng được ăn, ông chỉ cho chúng ăn chất thải.

Ông thanh tra liền lập biên bản phạt bác nông dân.

Vài ngày sau, một người khác tới hỏi bác nông dân câu tương tự. Cảnh giác, bác đáp:

- Tôi cho chúng ăn rất tốt. Thực đơn hàng ngày của chúng có cá hồi, trứng cá caviar, tôm, bò bít tết...

Câu trả lời của bác làm người kia nổi giận:

- Sao lại có thể bất công đến thế? Ông cho lợn ăn thịnh soạn như vậy trong khi hàng ngày có biết bao nhiêu người đang chết đói. Tôi là người của Liên Hợp Quốc và tôi sẽ phạt ông vì sự hoang phí này.

Sau khi ông nhân viên Liên Hợp Quốc đi khỏi, một người khác lại tới hỏi bác nông dân đúng câu hỏi nọ. Bác ngập ngừng vài phút rồi đáp:

- Tôi cho mỗi con lợn 5 đô la. Chúng thích ăn gì thì tự mua lấy mà ăn!
2022

Vầng Trăng Bé Bỏng



Anh dọc theo sông Cả
Nước mênh mông tận trời
Đi tìm đồng xu nhỏ
Chiều xưa em đánh rơi

Đồng xu nằm khuất nửa
Bên bờ em rong chơi
Như vầng trăng bé bỏng
Gác trên nhành cỏ tươi

Bỗng bàng hoàng tỉnh dậy
Giấc mơ chết trong đời

1527

Bắt Nhốt Con Tim



Chỉ vu vơ mà cũng thành nổi nhớ
Nhè nhẹ vào giấc ngủ mổi đêm về
Thật khó hiểu đâu ai nào hò hẹn
Mà hình như hai đứa quá đổi gần

Chẳng ý tình mà cũng thấy bâng khuâng
Nghe hờn giận khi một ngày chẳng gặp
Nổi nhớ nhung cứ tràn dâng đầy ắp
Dường như ta đã cảm ý thơ tình ?

Chợt mỉm cười cái ý nghỉ linh tinh
Xa xôi vậy thương yêu gì kia chớ
Nhưng trái tim cứ như là trẻ nít
Chỉ làm theo ý nghỉ của riêng mình

Chắc tại ta, cô chủ khờ dể tính
Nên con tim thơ thẩn mãi quên về
Để tối nay ta đợi nó ngủ mê
Bắt nhốt lại hông cho tương tư nửa !!!

oOo

Tại mẹ đó sao mà hà tiện quá
Sinh ta ra chỉ tặng một trái tim
Làm cho ta giờ đây thiệt là phiền
Giấu thì uổng, cho thì ta sợ mất

1486

Bảng Chữ Cái - ST

ST

Có lẽ tôi đã ngủ rất lâu trước khi bị lay dậy một cách dữ dội. Tôi cố nằm thêm, mặc dù đó không phải là thói quen của một người lính cũ. Thường thì tôi bật dậy ngay. Trước khi tôi vào lính, cha tôi, một đại tá từng trải ba cuộc chiến tranh, chỉ dặn mỗi một câu: "Hãy chồm dậy ngay tiếng còi báo động đầu tiên!". Lời dạy của ông tôi làm theo trong suốt thời gian tại ngũ và cả khi giải ngũ. Nhưng có những lúc ta không làm chủ được mình. Tôi thấy mình đau ê ẩm và phải một lúc khá lâu sau tôi mới chậm chạp mở mắt. 


Dec 22, 2009

Dài gấp ba lần



Sau bài thuyết trình, tổng giám đốc cáu kỉnh nói với cô thư ký:
- Tại sao cô chuẩn bị bài phát biểu dài thế kia chứ! Đã dặn viết ngắn gọn thôi, có thấy người ta ngáp và ngủ gật không?
- Vâng... em xin lỗi. Tại vì em trót kẹp nhầm cho sếp cả ba bản copy của cùng một bài.

2139

Bệnh nghề nghiệp của luật sư



Bốn nhà phẫu thuật đang nghỉ uống cà phê và thảo luận về công việc, một người khơi mào:
- Tôi nghĩ tiến hành phẫu thuật với các nhân viên kế toán là dễ nhất, mọi thứ bên trong anh ta đều được đánh số. Bác sĩ ngoại không đồng tình:
- Tôi thì lại thấy thủ thư là dễ nhất, anh mổ họ ra và nội tạng được sắp theo thứ tự chữ cái. Chuyên gia giải phẫu thần kinh lại có ý kiến khác:
- Ngăn nắp nhất vẫn là thợ điện. Mọi thứ ống và dây trong người anh ta đều được đánh dấu bằng mầu sắc. Còn ông giáo sư già nhất thì cay đắng nhận xét:
- Thế các anh đã tiến hành ca mổ cho luật sư bao giờ chưa? Họ không có tim, không xương sống, hộp sọ rỗng, đầu và mông có thể thay đổi cho nhau được.
2071

Dec 21, 2009

Hoa Rụng Giữa Đời - Môi Tím

TG Môi Tím

... Ngày .. tháng .. năm ...

- Con lạy má, má ơi đừng bắt con giết con của con!

- Má cũng lạy con, con ơi! Danh giá nhà mình, mặt mũi ba má và chị em con .. nỡ nào con đem chôn xuống bùn hay sao Uyên ơi?? Hay con muốn ba má tựï tử chết con mới vưà lòng???

Dec 20, 2009

Đứa Con Đầu Lòng - Thạch Lam

TG Thạch Lam

Tân nhớ lại một cách rõ ràng những giờ chàng chờ đợi trong căn phòng ở hộ sinh viên. Thì giờ lúc ấy sao hình như đi chậm thế! Tân tưởng cái buổi ấy kéo dài ra mãi không bao giờ hết. Chàng nóng ruột như lửa đốt, đi đi lại lại trong phòng, ngồi xuống chiếc ghế ở bên tường một lát rồi lại đứng dậy. Chàng đưa mắt nhìn qua những bàn ghế giản dị và sơn trắng, xếp đặt một cách gọn ghẽ. Rồi chàng chăm chú nhìn cái cánh cửa đóng ở góc phòng. Bên kia cánh cửa, vợ chàng đang chờ đợi cái bí mật lạ lùng của sự sinh nở. Thỉnh thoảng cửa phòng hé mở, một cô đỡ mặc áo trắng rón rén bước ra. Tân thoáng nghe thấy những tiếng kêu khẽ và đau đớn. Chàng để ý dò xét nét mặt của cô đỡ nhưng vẫn thấy cô ta bình tĩnh như thường, nhẹ nhàng đi ra ngoài lấy chai nước hay cái khăn mặt.

Dec 19, 2009

Cười thầm




Một hành khất chìa nón trước cửa nhà một bà nhà giàu:


- Thưa bà, nhà cháu mất một chân.


Bà nhà giàu đáp:


- Có thể lắm, nhưng tại sao anh lại tưởng chân anh mất ở đây?

867

Dec 18, 2009

Chả nem



Người vợ trẻ, sau một thời gian xa cách, được gặp lại chồng mới từ quân ngũ trở về. Đêm đầu tiên, hai người tâm sự đến gần sáng mới chợp mắt... Bỗng có tiếng chuông cửa, cả hai choàng tỉnh. Người chồng hốt hoảng:

- Dậy mau, em yêu, hình như chồng em về kìa!

Người vợ giọng vẫn còn ngái ngủ:

- Yên tâm đi, đừng sợ, hắn giờ vẫn đang còn trong quân ngũ mà.



o O o


Ông kia thường bị bạn bè chê là bất lực. Một hôm, ông hớn hở khoe:

- Vợ tôi vừa sinh một bé gái! Ai còn dám nói tôi là bất lực nữa không?

- Nhưng đâu có ai nói là vợ ông bất lực!2610

Lẽ công bằng



Bác thợ cạo cắt tóc cho một cha xứ. Cha muốn trả tiền nhưng bác không đồng ý và nói: "Con không thể lấy tiền của cha được. Cha là một người tốt và cha phục vụ cho Chúa". Sáng hôm sau, người thợ cạo tốt bụng tìm thấy trước cửa nhà mình một tá kinh thánh do cha sứ trả ơn.


Hôm sau, bác cắt tóc cho một cảnh sát và lại không lấy tiền. Bác nói: "Tôi không thể lấy tiền của anh được. Anh là một người tốt và anh bảo vệ cho cuộc sống của chúng tôi". Sáng hôm sau, ông ta tìm thấy trước cửa nhà mình một tá bánh rán của người cảnh sát trả ơn.


Lần này, người thợ cạo cắt tóc cho một luật sư. Bác cũng không lấy tiền: "Tôi không thể lấy tiền của anh được. Anh là một người tốt và anh chiến đấu cho công bằng xã hội". Sáng hôm sau, một tá luật sư chờ trước cửa nhà bác thợ cạo chờ cắt tóc.

416

Dec 17, 2009

Kế sách nhà bếp



Kế sách nhà bếp





Bạn lỡ sinh ra dưới ngôi sao xấu! Kém xa đối thủ của bạn về "túi tiền". Hắn chơi xe xịn, bạn xài "Su một trăm năm". Hắn chơi di động, bạn xài điện thoại công cộng. Nhưng bạn đụng độ với hắn trong một cuộc đối đầu không khoan nhượng vì hắn và bạn cùng yêu một cô xinh đẹp. Hãy biến nhược điểm thành ưu điểm, hãy chứng tỏ bạn thông minh hơn hắn. Kế sách, cẩm nang đây:


Ðiều kiện ắt có...


Bạn cũng phải là người được người đẹp cho đến nhà, nghĩa là có qua sơ giao, đã được cho xếp hàng trong đám "sĩ tử" ứng thí. Có được điều tiên quyết ấy bạn hãy:


- Không bao giờ ngồi ở phòng khách, hãy tìm cách lân la xuống bếp trò chuyện với nàng.


- Khi đối thủ của bạn đến thăm nàng. Hắn sẽ ngồi ở phòng khách, bạn hãy đi chân đất, áo quần loàng xoàng càng tốt, bưng nước lên mời hắn với một nụ cười rất thản nhiên "đàn ông tính" (tuyệt đối không nhăn nhó, cau có).


- Sau đó, trở lại bếp ngồi chờ.


...Và đủ


Ðối thủ của bạn sẽ rơi vào tâm lý hoang mang, sẽ thăm dò, sẽ nghĩ ngợi: "Tên đó hẳn phải được gia đình chấp nhận, hắn đã rất thân thiết với nàng (dù thật sự bạn cũng chỉ quen nàng như hắn mà thôi) nên mới dám đến nhà nàng mà ăn mặc lèng xèng, lại từ nhà bếp đi lên". Nghĩa là thôi rồi! Hắn ta sẽ sốt rét và tự êm thắm rút, dương cờ trắng. Còn bạn "bất chiến tự nhiên thành" và nhược điểm yếu kém "túi tiền" của bạn trước đối thủ đã trở thành vũ khí sắc bén, gã nào lò dò đến tìm nàng, bạn cứ bổn cũ soạn lại. Khi chẳng còn "ma" nào đủ kiên nhẫn, tự tin đến chơi với nàng, nàng chẳng còn ai ắt sẽ đành chọn bạn vậy.


Bạn không tin ư? Hãy tin đi, bởi lẽ câu chuyện và kinh nghiệm vừa kể của chính người viết đấy. Vợ hắn hôm nay chính là cô gái ấy, chẳng thể là ai khác. Thế mới khổ!

534

Dec 16, 2009

Chiến Cuộc




Chiến Cuộc
( Thề thơ theo mẫu tự C )
Cần chi cải chính chiến công
Cầm cương, cưỡng chiếm coi chừng cuộc chơi
Chiến chinh, chệnh choạng, cột cười
Chóng chầy, chắc chắn cuộc chơi cuốn cờ ? ? ~
2521

Nỗi Niềm Rất Xưa




Ngả nón chào mùa Xuân đi qua
Cô sáu tuổi không cười
Đôi bím thơ ngây
Gửi tiếng lòng trên má hây hây
Nếu ai hỏi
Cô cúi mặt
Sương một ngấn
Đong đầy

Lạ lẫm như giòng sông
Trôi buồn tênh
Như mưa giăng ngang nhánh sầu đông
Như thời gian bay mải miết
Én lượn thinh không
Vàng diệp héo hon

Cô không thể hiểu sao môi đỏ
Mầu dâm bụt
Sao cây lá run run
Mầu xanh quạnh quẽ
Sao khung trời bỗng tím
Sữa nào tuôn giữa hai máng vôi
Trắng trong

Mới sáu tuổi
Cô ngửa mặt ôm khối sầu
Bỏng cháy
Kia con nắng lạ thắp đuốc bàng hoàng
....................

Nửa đêm thức giấc
Cô gõ cửa mùa Xuân cũ
Nỗi xưa còn ghi
Dấu chân mây
924

Còn Một Chút Hương Bay



Tóc em dài tuổi mười lăm
Giấu riêng trong cặp chiếc khăn học trò
Hương ngọc lan trắng thơm tho
Đừng ai theo bước hỏi dò : hoa đâu ?

Thương hoài ghế gỗ bàn nâu
Ấm hơi bè bạn chụm đầu sớm trưa
Che chung một tấm áo mưa
Đạp xe thơ thẩn lúc mùa thu sang.

Chân đi từng bước khẽ khàng
Nắng sao rộn rã ngập vàng lối em
Guốc đừng khua rộn cả lên
Sợ ai ngồi sẵn bên thềm đợi nghe

Tuổi mười lăm có gì khoe ?
Buông dài mái tóc em che má hồng
Trời xanh cho mắt em trong
Mây se lụa trắng hơn không, áo này ?

Đóa hoa trong chiếc khăn tay
Giữ riêng một chút hương bay thì thầm
Còn thơm hoài đến xa xăm
Em từng có tuổi mười lăm của mình.793

Người Dưng Làm Má - Nguyễn Ngọc Tư

TG Nguyễn Ngọc Tư

      Chị Diệu về quê khi đoàn cải lương Mưa Bình Minh đang giữa mùa lưu diễn. Tàu ghé đập Bàu Mốp, chị lội một đỗi, gặp má chị đi đám giỗ về, má chị kêu :"Trời đất, con Diệu, sao đi về vào lúc này ?". Chị nghe muốn khóc. Chị, con gái của má, rời nhà từ năm mười bảy tuổi, bây giờ đã bốn mươi. Chưa khi nào gió chướng mang cái ngọn ráo khô bay qua rạch Bàu Mốp mà chị về nhà, kêu má ra cửa sau, chỗ thơm lựng hương cau, nhổ tóc sâu, bảo sẽ ở lại nhà lâu, lâu lắm. Nên má cứ nhìn hồ nghi, có chuyện gì sao con. Chị cười cười không nói gì, hỏi con San đâu. Má chị bảo nó đi đón ghe khóm từ rẫy Thới Bình qua, mua về rồi chèo xuồng dài dài xóm bán lại. Chị nuốt ực nỗi cay đắng vào lòng,"Sao má để nó đi, con nuôi hai người nổi mà !". Bà già bảy mươi ba tuổi nhìn đứa con gái đầu bạc của mình, xót xa :"Bà cháu tao có cần tiền của bây đâu. Tao cũng cản hoài mà nó có nghe đâu. Tánh nó cũng cứng đầu cứng cổ hệt bây, bây biết".

Dec 15, 2009

Người đàn ông chân chính



- Tý này, nói bố nghe, hôm nay con được điểm mấy?
- Thưa bố, những người đàn ông chân chính thì không bao giờ thèm để ý đến những chuyện... vặt vãnh ấy!

2314

Lấy chồng vì tiền



Chồng hỏi vợ:


- Em yêu, em lấy anh chỉ vì cái hợp đồng bảo hiểm nhân thọ với số tiền lớn, đúng không?

- Anh yêu, nhưng em cầu cho anh đừng chết trong trường hợp thảm khốc quá!
1592

Dec 14, 2009

Chuyện Chúng Mình - Nguyenthitehat

TG Nguyenthitehat

- Hôm nay em đi bác-sĩ, bác-sĩ nói thế nào mà trông buồn vậy?
 
Tôi tiu-nghỉu nói nhỏ:

- Bác-sĩ dặn em không được nói nhiều, phải dưỡng giọng trong vòng 2 tuần...

Quảng cáo hiệu quả



Mục kết bạn trên báo nọ đăng: "A.A, nữ 22 tuổi, người mẫu kiêm diễn viên, tài sản50 triệu đôla, chưa hề lập gia đình, cần tìm một người chồng như nhân vật chính X trong tiểu thuyết Y của nhà văn Z". Ngày hôm sau, nửa triệu bản cuốn tiểu thuyết đó được bán hết veo.
1704

Dec 13, 2009

Xổng chuồng - sẩy miệng



Một mày râu muốn làm quen với áo dài:

- Ấy dễ thương ơi, ấy tên gì vậy, nhà ở đâu, số mấy?

Áo dài:

- Xin lỗi nhe, tui phải về sớm có chuyện gấp.

Mày râu:

- Chuyện gì vậy ấy dễ thương ơi?

Áo dài:

- Tui phải về hỏi xem ông chủ trại dê bên cạnh có để xổng con dê nào không đã nhé.

Mày râu: !!!!!!!!!!!!!
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -


o0o



Có một người cha dạy con rằng:

- Mai mốt con phải ăn nói cho cẩn thận nghe chưa ! Nhất là khi ăn uống, cần phải nói cho ý tứ không được nói năng thô tục và bẩn thỉu. Con đã nhớ chưa!

Người con vâng vâng dạ dạ. Bữa nọ, trong lúc ăn cơm, người con khoe với ông bố:

- Bố ơi! Hôm nay con học bài phân số đấy bố ạ.

Ông bố lập tức đùng đùng nổi giận quát:

- Bố đã dạy con rằng trong lúc ăn không được nói chuyện bẩn thỉu cơ mà, vậy mà mày vẫn...

Người con sợ quá đến nỗi... tè cả ra quần.

1144

Đàn Bà - ST

ST
     Cuộc sống vốn bình lặng là thế, ấy vậy mà chỉ vì tin nhắn “chết người” của thằng bạn thân, tôi đã hiểu rõ tâm can của nàng. Là giám đốc của một công ty, tôi luôn bị cuốn hút vào công việc và thường xuyên công tác xa nhà. Chính vì thế, khi có chút ít thời gian về bên mái ấm gia đình, tôi cảm thấy yên ổn và hạnh phúc.

Bức Họa Tàn Phai - Vũ Đình Giang

TG Vũ Đình Giang
Bức Họa Tàn Phai

     Hôm qua tôi nhìn thấy em đỏ chóe trên tivi tựa vệt phẩm màu đổ vội. Em nhảy loi choi kiểu khỉ trong một trò chơi gì đấy tôi không nhớ rõ tên. Thông cảm cho tôi, dạo này gameshow nở tưng bừng như mai vàng mùa xuân mà tôi không đủ thời gian theo dõi kịp.

Dec 11, 2009

Dễ mà



Một người đàn ông từ một thị trấn nhỏ lên tham quan thành phố. Sau khi nhờ vài người chỉ đường mà vẫn không được kết quả như ý, anh ta chợt trông thấy một nhân viên cảnh sát đang điều khiển giao thông ở một ngã tư. Cẩn thận quan sát xe cộ, cuối cùng anh ta nhanh nhẹn lách mình qua giữa những luồng xe khách để đến nơi người cảnh sát đứng.

- Hầu như muốn hụt hơi- Anh ta nói- Xin ông vui lòng chỉ đường cho tôi đến bệnh viện Memorial của thành phố được không ạ?

Viên cảnh sát bảo:

- Dễ ợt hà! Ông cứ đứng yên ở chỗ ông đang đứng khoảng chừng năm phút, thế nào cũng có một chiếc xe cứu thương chạy qua để đưa ông đến đó!1990

Phước Báo Hiện Tiền



Dắt một người mù qua đường, cho người đứt tay miếng giẻ rách, lượm cây gai giữa đường, cho con kiến hạt cơm, đều gọi là bố thí.

Ngày xưa ở xứ Hòa Na, dân chúng phần nhiều tín ngưỡng Phật giáo. Có vợ chồng chàng Kế Sa La cũng nhờ ảnh hưởng tinh thần ấy, mà nổi tiếng đôi vợ chồng hiền đức.

Nhà Kế Sa La rất nghèo, hằng ngày phải vất vả hai sương một nắng, tranh đấu với bát cơm manh áo; nhưng vợ chồng vẫn vui vẻ thân mật, an phần trong cảnh thanh bần, không bao giờ vì tiền tài danh vọng, mà làm hoen ố được lòng trong sạch của đôi vợ chồng chàng. Ngoài ra, chàng lại không quên đem chánh pháp mà mình đã hiểu biết, khuyến khích mọi người trở về đường thiện; mà chàng có thể đảm đương.

Thuở ấy, miền ngoại ô xứ Hoà Na vừa bị mất mùa, lại thêm nạn tật dịch, nên dân chúng miền ấy đói và chết rất nhiều. Các nhà hảo tâm trong xứ hiện thời, hoặc chung hoặc riêng, đến chùa tổ chức nhiều cuộc bố thí. Trước nhờ các Tăng sĩ cầu nguyện cho những kẻ vừa bỏ mình vì tật dịch được siêu thoát và nạn tật dịch đương hoành hành mau chấm dứt; sau đem các phẩm vật phân phát cho các nạn nhân đói khổ.

Vì vất vả theo sinh kế, vả lại cũng ít lui tới các phương xa, nên nạn tật dịch đói kém hoành hành ở  ngoại ô vợ chồng Kế Sa La không hay biết gì cả.

Theo lệ thường, sáng nào Kê Sa La cũng cùng vợ chia nhau đến các nhà điền chủ để làm mướn. Nhưng lạ thay, sáng nay Kế Sa La đi một đoạn đường lại gặp những vị trưởng giả, khăn áo chỉnh tề, theo sau những tên gia đinh hì hục mang gánh gạo cơm mền áo... gặp hai ba phen như thế, Kế Sa La khống ngớt ngạc nhiên, dừng lại hỏi: Chàng mới biết vùng ngoại ô đang bị nạn và những bậc trưởng giả này đem các phẩm vật đến chùa để mở cuộc bố thí. Bị kích thích bởi tình đồng loại, lại thêm tủi cho số phận nghèo nàn của mình; trong khi đồng bào đang lâm cơn đói khổ mà mình không có một quan tiền, một đấu gạo, một viên thuốc đỡ đần. Càng nghĩ chàng càng đau đớn sầu tủi! Trong trí chàng hiện ra nhiều dấu hỏi: làm thế nào có tiền để giúp đồng loại? Và chàng nguyện rằng: nếu làm cách nào có tiền gạo để bố thí dù thân bị đọa đày suốt đời chàng cũng vui lòng đổi lấy. Ðến đây, Kế Sa La không còn thiết gì đến ăn làm nữa, lủi thủi về nhà.

Tối đến vợ chàng về, thấy chồng mặt mày ủ rũ, ngồi một mình thở ngắn than dài hình như bất đắc chí vì một việc gì... Chị vợ lo sợ hỏi chồng, nhưng chàng tìm cơ thối thoát không trả lời, vì chàng biết trước rằng: nếu đem sự thật nói với vợ, đã không ích gì mà lại gieo thêm cho vợ mối sầu tủi như mình, nhưng sau hai ba phen thiết tha gạn hỏi của vợ, Kế Sa La không nở giấu giếm nữa mới đem đầu đuôi câu chuyện thuật lại vợ nghe. Vợ chàng không kém gì chàng, cũng sầu, cũng tủi, cũng thở than như chàng! Nhưng sau một hồi suy nghĩ, chị vợ hăng hái nói: nếu chàng bằng lòng chị ta sẽ đến giúp việc cho các nhà phú hộ, thế nào cũng nhận đặng một số tiền, để làm việc bố thí. Kế Sa La không tán thành, và chàng không nở để cho vợ: nữ nhi yết ớt một mình đem thân thể làm tôi mọi người.

Chị vợ lại nói: Hay là cả chúng ta đều đến ở giúp việc cho một nhà đại phú, trước nhận được một số tiền lớn để bố thí, sau có thể giúp đỡ nhau trong những công cuộc nặng nề. Ý kiến này được Kê Sa La hoan hỷ tán đồng. Thế là sáng mai đôi vợ chồng Kế Sa La lên đường đến một nhà đại phú ở cạnh làng, xin giúp việc và nhận trước một số tiền.

Vốn nghe vợ chồng Kế Sa La là người hiền đức, nên nhà đại phú kia bằng lòng ngay và cho vợ chồng Kế Sa La mượn trước một năm quan tiền, lại được phép về nhà bảy ngày để sắp đặt công việc; và nếu trong bảy ngày ấy vợ chồng Kế Sa La đem đủ số tiền hoàn lại ông, ông cũng vui lòng trả quyền tự do cho vợ chồng chàng.

Tiền bạc giấy tờ, vợ chồng Kế Sa La hết sức vui mừng, đi vào chợ mua các phẩm vật... và đến chùa Ðàn Ba gần đấy, xin thiết lập cuộc bố thí ngay tại chùa, sau sáu ngày chú nguyện, đến ngày thứ bảy sẽ phân phát các phẩm vật.

Việc làm ấy rất thích hợp với hạnh Từ Bi, lại thấy lòng chí thành của vợ chồng Kế Sa La, nên các Tăng sĩ trong chùa đều tận tâm giúp đỡ, để cho cuộc bố thí này được thập phần viên mãn.

Chiều ngày ấy, Quốc vương bản xứ cũng cho người chuyên chở rất nhiều phẩm vật đến chùa Ðàn Ba mở hội và cũng định ngày thứ bảy bố thí. Vị Trú trì chùa Ðàn Ba tâu vua: ngày ấy đã có vợ chồng Kế Sa La định mở hội trước rồi, yên cầu nhà vua chung vào hội bố thí ấy, nếu không xin hoãn lại ngày sau. Nhà vua phán: Trẫm thiếu gì tiền bạc mà phải chung chạ với người khác và trẫm đây đường đường một vị quốc chủ, Kế Sa La nào đó lại không vì trẫm mà nhường cho trẫm được như nguyện, hay sao? Vị trú trì đem lời thuật lại với vợ chồng Kế Sa La.

Kế Sa La nhờ vị trú trì tậu lại nhà vua: Vợ chồng chàng xin chịu tội, chứ không thể thay đổi cuộc bố thí qua ngày khác.

Với ý định kiên quyết ấy, nhà vua hết sức ngạc nhiên, cho đòi vợ chồng Kế Sa La vào hỏi. Tiếp diện nhà vua, Kế Sa La đem hết cả sự tình tâu rõ là: Vợ chồng chàng đã bán mình cho một nhà địa chủ lấy tiền mở hội bố thí, đến ngày thứ tám đã chính thức làm tôi tớ cho người, không còn đi lại tự do nữa.

Nghe xong câu chuyện, nhà vua hết sức cảm phục cử chỉ của vợ chồng Kế Sa La. Ngài bùi ngùi than rằng: nếu trong quốc độ này mà được nhiều người có "tâm từ" như vợ chồng Kế Sa La, thì còn đâu những kẻ tham lam ích kỷ, lường gạt đồng bào và còn đâu những kẻ bơ vơ trong xó chợ đầu đình, lê mình khắp xứ, mà không đủ chén cơm lót dạ, manh áo che thân!

Tức thì nhà vua lại sai người đem vàng bạc ra ban thưởng và hạ chiếu cấp cho vợ chồng Kế Sa La được trọn đời hưởng quyền lợi trong mười xã. Ngài lại kêu vợ chồng Kế Sa La đến phán rằng: "Ðây là PHƯỚC BÁO HIỆN TIỀN" của hai người đó và trẫm vui lòng nhượng hai người mở cuộc bố thí vào ngày thứ bảy để cho hai người được toại nguyện".

Vợ chồng Kế Sa La cảm động lạy tạ ơn vua. Và đôi vợ chồng ấy, không quên niệm hồng ân đức Phật đã tác thành cho vợ chồng chàng: "đức tánh Từ Bi, nâng cao Ðạo sống". Nên nay mới gặp nhà vua đức độ, đem lại cho vợ chồng chàng đến cuộc đời sung sướng giàu sang.


Hết
504

Dec 10, 2009

Vợ ai?



Hai ông hàng xóm nói chuyện với nhau:


- Sinh nhật ông là ngày nào?

- Ông hỏi để làm gì?

- Để tôi mua tặng ông cái rèm cửa sổ, chiều nào đi làm về, tôi cũng thấy vợ chồng ông không quần áo rượt đuổi nhau khắp nhà.

- Thế sinh nhật ông là ngày nào?

- Ông hỏi vậy là sao?

- Để tôi mua cho ông cái ống nhòm, để ông coi rõ đó là vợ tôi hay vợ ông.
1474

Hoa Nở Vườn Đêm - Ma Văn Kháng


     Dông nhớ như in rằng lúc ấy anh đã đặt chén nước xuống và cảm thấy mình bình tĩnh vô cùng. Vì sao anh lại có thể bình tĩnh đến gần như thản nhiên như thế nhỉ?

Dec 9, 2009

Noi theo gương tốt



Cô giáo lớp 1 dạy học sinh:
- Chúng ta cần phải phát động phong trào làm việc tốt. Từ mai trở đi, khi đến lớp mỗi em phải kể cho cô nghe một việc tốt nhé!
- Thưa cô vâng ạ! Ngày hôm sau:
- Em nào có việc tốt kể cho cô nghe.
- Dạ thưa cô
- một em đứng lên
- Hôm nay em dẫn một bà già qua đường ạ!
- Tốt, tất cả lớp phát huy học tập theo bạn nhé! Ngày hôm sau:
- Nào, thế hôm nay những ai đã làm việc tốt?
- Dạ thưa cô, hôm nay chúng em học tập bạn hôm qua và đều đã làm việc tốt ạ!
- cả lớp đứng lên đồng thanh nói.
- Vậy là rất tốt. Các em đã làm những việc gì nào?
- Chúng em cùng dẫn một bà già qua đường ạ.
- Tốt lắm! Nhưng tại sao có một bà già mà cả lớp cùng dẫn qua đường hả?
- Dạ thưa cô, vì bà ấy... không thích qua đường ạ.
2384

Bố mượn món tiền đó



- Một thanh niên đến gần người yêu nom vẻ buồn rầu ủ rũ. Người yêu theo dõi anh ta bằng đôi mắt băn khoăn lo lắng rồi hỏi :
- Bố có ý kiến ra sao ?
- Xuôi cả - Anh trả lời.
- Cô gái kêu to lên : - Em rất phấn khởi.
- Nhưng anh thì lại không, thọat đầu bố em không thèm nghe anh nói.
- Thế anh có nói với bố em rằng anh có 5.000 đô la gửi tiết kiệm ở ngân hàng không ?
- Có, sau khi mọi cái khác đã thất bại !
- Thế bố em phản ứng thế nào ?
- Phản ứng - Anh thanh niên trả lời - Bố em mượn luôn món tiền đó rồi.

759

Dec 6, 2009

Kiếm cái gì rẻ í



Hai vợ chồng đi trên xe, vợ đang cầm lái bỗng quay sang hỏi chồng:
- Anh thân yêu, phanh không hoạt động, làm thế nào bây giờ?
- Chết thật, em cố gắng đâm vào cái gì đó rẻ tiền thôi.
2094

Sếp với thư ký



Ông giám đốc nọ quát cô thư ký của mình:
- Bụi trên mặt bàn của tôi đâu rồi?
- Thưa, em mới lau sạch bàn của sếp đấy ạ.
- Lúc không cần thì lại lau! Tôi mới viết trên đó hai số điện thoại rất quan trọng...


Khách mua nói với chủ chiếc xe Cadillac:
- Tôi thật sự ngạc nhiên khi thấy bà định giá chiếc xe có 50 USD, trong khi có thể bán nó đắt hơn nhiều...
- Tôi biết! Trước kia, chồng tôi đã phải trả 35.000 USD để mua nó.
- Tại sao bà lại bán nó theo kiểu cho không như vậy?
- Vì chồng tôi để lại di chúc là cho cô thư ký số tiền bán chiếc xe này.


Giám đốc hỏi thư ký:
- Bút của tôi đâu rồi?
- Trên tai ngài đấy thôi!
- Không thấy tôi đang bận à? Cô có thể nói chính xác là nó ở bên tai nào được không?
1770

Dec 5, 2009

Biết Ứng Xử



Ba người đàn ông tranh luận thế nào là biết ứng xử. Một người cho rằng, có thể đánh giá bằng cách tưởng tượng ra khi ông ta về đến nhà, bắt gặp vợ đang hôn một người đàn ông khác, thì ông ta sẽ lập tức cất mũ chào người đàn ông kia, và nói:

Xin lỗi.

Chưa đủ

Người đàn ông thứ hai nói

Phải cất mũ và nói: Xin lỗi. Mời tiếp tục; mới là biết ứng xử.

Tôi chưa đồng ý với cả hai ông

Người thứ ba nói

Nếu ta ngả mũ và nói: Xin lỗi, mời tiếp tục, mà người lạ kia cứ tiếp tục thì hắn mới đúng là người biết ứng xử.

2752

Yêu kiểu "sao Hoả"



Một anh chàng đẹp trai, lịch lãm, trông rõ không phải người địa phương, đi trên xe buýt và ngồi cạnh một cô. Thỉnh thoảng anh ta lại sờ vào vai cô nàng rồi đưa lên mũi ngửi, vẻ mặt rất "phê". Cô nàng lấy làm thích thú, hỏi:
- Anh từ đâu tới?
- Từ sao Hỏa.
- Tuyệt vời! Em rất thích người ngoài hành tinh. Thế anh có thích em không?
- Có. Hai người đưa nhau về khách sạn, thuê phòng.
- Anh yêu em đi
- cô gái giục.
- Thì trên xe buýt anh đã "yêu" em suốt đấy thôi
- "Người sao Hỏa" trả lời và lại tiếp tục... sờ vai, đưa lên mũi ngửi.
2227

Căn phòng đủ tiện nghi - O' Henry

Một số người sống trong một quận gạch đỏ dưới phía đông của thành phố luôn luôn thiếu ổn định, mãi trôi giạt, lang thang. Tuy vô gia cư, họ vẫn có hàng trăm chỗ ở. Họ nhảy từ phòng cho thuê này qua phòng khác (phòng nào cũng đủ tiện nghi nội thất), luôn trong cảnh lông bông, lông bông về chỗ trú ngụ, lông bông về tâm hồn và tư tưởng. Họ ca hát “Tổ ấm gia đình” trong điệu dân ca Mỹ rộn ràng, họ mang đồ tế nhuyễn trong một cái thùng đáng lẽ chỉ để đựng đồ linh tinh, dây leo làm cảnh quấn quanh cái mũ rộng vành ta thường thấy trong các bức họa, một cái cây nhỏ là cây bóng mát.

Dec 4, 2009

Biện bạch



Anh nọ nợ anh kia đã lâu rồi mà không trả. Mỗi lần anh kia đòi thì cứ kêu túng, xin khất. Một hôm, anh kia lại đến đòi, thấy anh nọ đang ngồi ăn cơm, trên mâm có cả con vịt quay còn nóng hổi, mới hỏi:


- Hôm nay ăn sang thế, chắc anh có tiền trả tôi rồi nhỉ?


Anh nọ đáp:


- Chà! Thật tôi túng quá. Hôm nay cũng chưa trả anh được.


Anh kia trợn mắt, nói:


- Thôi đi! Cứ hẹn mãi! Anh có tiền mà không muốn trả, chứ túng thiếu nỗi gì?


Anh nọ nói:


- Túng thật mà! Không dám nói dối anh đâu!


Anh kia nói:


- Hừ! Ăn nguyên cả con vịt quay mà còn kêu túng?


Anh nọ nói:


- Thì túng đến nỗi một con vịt cũng không nuôi nổi, phải làm thịt, chứ còn túng đến như thế nào nữa!

2590

Đoạn Kết Một Mối Tình - Theo PNCN


     Người ta đồn “Tuyết yêu tôi”. Họ còn khẳng định chính miệng em nói ra điều ấy. Ngay cả chính tôi, tôi cũng không biết rõ được là Tuyết có yêu tôi hay không. Có lần mấy người đã nhìn thấy tôi ôm bờ vai nhỏ nhắn gầy guộc của Tuyết để vỗ về sau lần em bị gã chồng vũ phu tìm vào tận đây để hành hung.

Dec 1, 2009

Đổ Dầu Vào Lửa



Bà vợ nổi tiếng hay chì chiết chồng, sau khi xỉ vả thịnh nộ hơn một tiếng đồng hồ, nhìn thấy chồng vẫn im lặng bèn hạ câu cuối cùng:

Ông muốn tôi câm điếc cho vừa lòng hả!

Ông chồng lơ đễnh nhổ râu, thủng thẳng đáp:

Tôi đâu dám mơ ước được cả một lúc hai phép lạ ấy!

2840