Trang

Jul 15, 2013

Sự Bình Yên

Một vị vua treo giải thưởng cho nghệ sĩ nào vẽ được một bức tranh đẹp nhất về sự bình yên. Nhiều họa sĩ đã cố công thể hiện tài năng của mình.

Nhà vua ngắm tất cả các bức tranh nhưng chỉ thích có hai bức và ông phải chọn lấy một. Một bức tranh vẽ hồ nước yên ả. Mặt hồ là tấm gương tuyệt mỹ vì có những ngọn núi cao chót vót bao quanh. Bên trên là bầu trời xanh với những đám mây trắng mịn màng. Tất cả những ai ngắm bức tranh này đều cho rằng đây là một bức tranh bình yên thật hoàn hảo.

Bức tranh kia cũng có những ngọn núi, nhưng những ngọn núi này trần trụi và lởm chởm đá. Ở bên trên là bầu trời giận dữ đổ mưa như trút kèm theo sấm chớp. Đổ xuống bên vách núi là dòng thác nổi bọt trắng xóa. Bức tranh này trông thật chẳng bình yên chút nào.

Nhưng khi nhà vua ngắm nhìn, ông thấy đằng sau dòng thác là một bụi cây nhỏ mọc lên từ khe nứt của một tảng đá. Trong bụi cây một con chim mẹ đang xây tổ. Ở đó giữa dòng thác trút xuống một cách giận dữ, con chim mẹ đang bình thản đậu trên tổ của mình... Bình yên thật sự.

"Ta chấm bức tranh này! - Nhà vua công bố

Sự bình yên không có nghĩa là một nơi không có tiếng ồn ào, không khó khăn, không cực nhọc.
Bình yên có nghĩa ngay chính khi đang ở trong phong ba bão táp ta vẫn cảm thấy sự yên tĩnh trong trái tim. Đó mới chính là ý nghĩa thật sự của sự bình yên.
--
Nguồn: Những câu chuyện đáng suy ngẫm

Jul 6, 2013

Hãy để anh là chiếc khăn tay của em


Ngày trước Mẹ vẫn thường phàn nàn sao nó hay mặc màu tối, hok đen thì cũng xám hay rêu... Nó cũng chẳng biết. Đó đâu phải là màu nó yêu thích... Màu nó thích nhất vẫn là màu trắng hay những màu nhạt... Vậy mà không biết kể từ lúc nào... nó lại hay mặc màu tối sigh. Nó cũng chẳng bận lòng đến khi gặp anh. Anh có vẻ ngạc nhiên... vì nó vẫn nói với anh là nó thích nhất màu trắng... mà nhìn tông màu nó mặc toàn... tối thui... hee hee... Cho đến lần... anh buộc miệng khen khi nó mặc áo trắng quần jean... Kể từ đó... hình như tông màu của nó cũng chuyển dần... không còn ẩn mình... không còn khép kín lặng lẽ...

Em đang quay về với gió

AT - Hôm qua, trời lại bắt đầu nổi gió... Những cơn gió đầu mùa vuốt lên mặt, lùa vào tóc, rồi tinh nghịch đùa nhau với những chiếc lá trên đường phố. Gió! Gió đến và đi nhẹ nhàng như bước chân của một ai đó. Hình như gió không để lại những dấu vết của kỷ niệm, gió đến và mang đi nhiều thứ, nhưng có bao giờ gió thổi bay cả những kỷ niệm về muôn nẻo xa xăm hay không?

Đón đợi một khúc rơi chiều


AT - Chiều nay bỗng dưng thấy tâm hồn lãng đãng đâu đó...


Trôi đâu đó...
Dường như xa lắm
Rất xa...

Hãy bế em ra khỏi cuộc đời anh!!


Vào ngày cưới của tôi, tôi đã ôm vợ trên đôi tay của mình. Xe đưa dâu dừng tại trước tổ uyên ương của chúng tôi. Đám bạn thân của tôi nhất quyết bắt tôi phải đưa nàng ra khỏi xe trên đôi tay của mình.

Hạnh phúc và nước mắt


Cưới nhau được hai năm, chồng tôi bàn với tôi về quê đón mẹ anh lên ở với chúng tôi để bà được sống an nhàn những ngày cuối đời.

Jul 5, 2013

Nơ Đỏ Vẫn Cài Trên Mái Tóc


    
iền bắc Cali nơi tôi ở, hằng năm đều có một hội chợ tết rất lớn so với các cộng đồng người Việt khác ở hải ngoại gọi là hội chợ Fairground San Jose, vì nó được tổ chức trong khuôn viên rộng lớn Fairground của thành phố San Jose.
Trở lại những năm tháng đầu tiên của người Việt tỵ nạn, vì quốc biến phải rời xa đất nước, nhưng tấm lòng hoài vọng hướng về cố hương, niềm nhung nhớ quê cha đất tổ và người thân đã tạo nên một nhu cầu gặp gỡ cho người Việt tha hương, nhất là trong những dịp Xuân về.