Nov 18, 2024

Tự tại

 Mình rất thích thông điệp này:

Chỉ cần bạn không quan tâm đến động thái của bất kỳ ai, không suy đoán suy nghĩ của bất kỳ ai, không tưởng tượng quá nhiều về những điều chưa tới, đơn giản một chút, thẳng thắn một chút, chậm rãi một chút, bạn sẽ thấy, mình có thể sống tự tại tự do.

Nov 16, 2024

Lãng đãng

 1. Có người rực rỡ như mặt trời, có người dịu dàng như mặt trăng, có người lung linh như ngôi sao nhỏ... nhưng tất cả đều mang ánh sáng đến cho thế giới. Bạn là mặt trời, mặt trăng, hay là vì sao nhỏ?

2. Yêu một người là nhẹ nhàng dạo trong tâm hồn người đó, cho đến khi tìm thấy vết nứt, rồi dùng tình yêu và thấu hiểu để hàn gắn.

3. Chấp nhận những cảm xúc của mình giống như việc chấp nhận bốn mùa luân phiên trên cánh đồng vậy.

Mùa xuân có hoa đẹp, nhưng cũng có mưa phùn ẩm ướt.

Mùa hạ có nắng vàng rực rỡ, nhưng cũng có mưa rào triền miên.

Mùa thu có gió heo may nhẹ, cũng là lúc lá cây chuyển vàng.

Mùa đông lạnh lẽo cô liêu, nhưng đang nhẹ nhàng ấp ủ mầm sống.

4. Những cuốn sách, những thước phim... không chắc có thể chữa lành cho tôi, nhưng trong một lúc chúng đã trút khỏi vai tôi gánh nặng trưởng thành; ban tặng cho tôi một vòng tay ấm áp; tạo nên một con đê chống lại thực tại dồn dập xô vào tôi.

6. Tương lai còn dài, phong cảnh mà chúng ta đi qua ở tương lai là vô hạn, đồng thời những người ta gặp được có thể sẽ ngày càng tốt đẹp. Thế nên hãy dũng cảm tiến về phía trước, đừng quay đầu.

CHUYẾN TÀU CUỘC ĐỜI…

Khi chào đời, ta bước lên chuyến tàu và gặp cha mẹ mình.
Ta tin rằng họ sẽ đồng hành cùng ta suốt chặng đường.
Nhưng rồi đến một ga nào đó, cha mẹ sẽ rời khỏi tàu, để ta tiếp tục cuộc hành trình một mình.
Thời gian trôi qua, những người khác lên tàu.
Họ sẽ là những người quan trọng trong đời ta: anh chị em, bạn bè, con cái, thậm chí là tình yêu của đời ta.
Nhiều người sẽ rời đi (có thể ngay cả tình yêu của đời ta), để lại một khoảng trống lớn hay nhỏ trong tim ta.
Có những người lặng lẽ đến mức ta không nhận ra họ đã rời khỏi chỗ ngồi từ bao giờ.
Chuyến tàu này đầy những niềm vui, nỗi buồn, những mong đợi, những lần gặp gỡ, chia tay và những lời từ biệt.
Thành công là khi ta có được mối quan hệ tốt đẹp với tất cả hành khách, miễn là ta luôn cố gắng hết mình.
Ta không biết sẽ xuống tàu ở ga nào, vì vậy hãy sống hạnh phúc, yêu thương và tha thứ.
Điều này quan trọng, bởi khi ta xuống tàu, ta sẽ để lại những kỷ niệm đẹp cho những người tiếp tục cuộc hành trình.
Hãy hạnh phúc với những gì ta có và cảm ơn trời vì chuyến đi tuyệt vời này.
Cảm ơn bạn đã là một trong những hành khách trên chuyến tàu của tôi.
Và nếu tôi phải xuống ở ga tiếp theo, tôi hạnh phúc vì đã được đi một đoạn đường cùng bạn.
Tôi muốn nói với mỗi người đọc những dòng này rằng tôi biết ơn bạn vì đã ở trong cuộc đời tôi và đồng hành cùng tôi trên chuyến tàu này.
Dịch từ tiếng Pháp
TÂM THỨC VIỆT

ĐỪNG DẠY CHỒNG - HÃY DỤ CHỒNG!



Một trong những điều sai lầm của rất nhiều người vợ là muốn... dạy chồng. Đừng biến người chồng từ KÍNH VỢ chuyển sang thành KINH VỢ.


Dạy chồng thực ra là việc đúng đắn. Nhất là với những ông chồng quen được mẹ chiều từ nhỏ. Nhất là có nhiều ông chồng hư không chịu nổi, vợ nói thì cãi nhem nhẻm cứ như thể bằng vai phải lứa. 


Nhất là có nhiều ông chồng có lớn mà chửa có khôn, nghe xúi bẩy của bạn bè về dám bật lại vợ. Nhất là có nhiều ông chồng tài năng về trí tuệ, tự xưng hào hoa, phong lưu cơ mà thiểu năng về cảm xúc hào hoa với gái trên mạng, phong lưu với gái cơ quan về tới nhà thì nông dân xắn quần lên bẹn mà đối xử thiểu năng với vợ. 


Tôi là tôi chê những người đàn ông như thế! 


Đừng dạy chồng! Hãy dụ chồng!

Dạy là đứng từ trên nhìn xuống. Dụ là áp sát tì đè, thủ thỉ thầm thì.

Dạy là vợ luôn đúng- chồng sai tuốt. Dụ là em sai rồi- anh xin lỗi em đi!

Dạy là hình phạt. Dụ là khen thưởng.

Dạy là hằm hè. Dụ là lúng liếng.

Dạy là kêu ca cằn nhằn. Dụ là vuốt ve trìu mến.

Dạy là quát mắng giận dỗi. Dụ là tha thiết trông mong.

Dạy là "chồng nhà người ta". Dụ là "chồng em SẼ nhất"

Dạy là "điều 5 luật 7." Dụ là "nhật ký để ngỏ"

Dạy là ANH PHẢI. Dụ là EM ƯỚC

Hôm nay, hãy DỤ chồng thay vì DẠY chồng bạn nhé!


#coachthaoanh #happyhouse #tinhyeu #honnhan #giadinh #suutam

Nov 7, 2024

NHỮNG CỬ CHỈ LÀM CÁNH ĐÀN ÔNG TINH TẾ HƠN

 😙

1 . Bản thân sạch sẽ, gọn gàng tươm tất thơm tho trước buổi hẹn hò chính là một sự tinh tế.

2 . Lên cầu thang thì đi phía sau, xuống cầu thang thì đi phía trước cô ấy.

( Nhiều người cứ bảo lên cầu thang thì nên đi trước để tránh ngước lên sẽ thấy 🍑 cô ấy nhưng tôi nghĩ khác. Tôi không hay để ý nhưng nếu có lộ thà người nhìn là tôi còn hơn để người khác. Và bản chất việc đi lên cầu thang nên đứng phía sau là để nếu cô ấy có lỡ té thì vẫn có bạn đứng sau đỡ. )

3 . Trong một đám bạn đi chơi hay ở cơ quan chỗ làm. Nếu thấy một người phụ nữ dắt xe một mình hãy chủ động giúp họ. Cho dù bạn đã hoặc đang trong một mối quan hệ.

4 . Nếu đưa cô ấy về hãy đợi người ta vào hẳn nhà an toàn hãng đi về.

5 . Nói ít, nhưng chất lượng. Khi tức giận không nói gì cả.

6 . Đối xử tốt và tôn trọng tất cả mọi người. Nhất là những người phục vụ, vô gia cư, bán vé số, vv...

7 . Chủ động trong vấn đề tài chính. Thanh toán tiền, chi trả các hoá đơn, vv... và coi đó như nghĩa vụ của đàn ông.

8 . Nếu đón cô ấy bằng xe máy nhớ gạt chỗ để chân. Bằng xe hơi thì nhớ xuống mở cửa cho người ta nhé. Con gái hay chú trọng tiểu tiết.

9 . Đến nơi đông người đừng quên nắm tay cô ấy nhé.

10 . Không hỏi tuổi phụ nữ, đồng nghĩa với các câu hỏi kiểu như em ra đời ngày bao nhiêu ? Mẹ đẻ ra em lúc nào ?, vv...

11 . Đừng bao giờ coi thường sức mạnh của những món quà nhỏ như đồ ăn, quần áo, trang sức, mĩ phẩm, vv... Hãy chất đầy phòng cô ấy bằng những món đồ bạn tặng. Tình cảm, hình bóng của bạn có thể bị phai mờ nhưng những gì liên quan tới bạn sẽ luôn làm cô ấy nhớ đến mỗi khi nhìn thấy chúng.

12 . Cái này quan trọng này: "Dạo đầu cho thật kỹ".

13 . Đồng ý với biện pháp an toàn cô ấy đề ra chứ không phải hướng đến biện pháp mà bạn mong muốn.

14 . Đừng cố vào khi cô ấy chưa ướt, chủ động dừng lại khi cô ấy bị đau và nhớ lấy khăn lau sau khi hạ cánh.

15 . Giữ tóc cho cô ấy khi đang ăn và đừng ấn đầu để người ta bị nghẹn.

( cô ấy tự ấn thì được 😌 )

16 . Chỉ nên chủ động đưa tay ra bắt với nam giới. Nếu phụ nữ là người chủ động hãng bắt tay.

17 . Xịt nước hoa vừa đủ, đừng để bản thân quá ngào ngạt.

18 . Hút thuốc cũng vậy, nên tránh chỗ đông người, quan sát hướng gió để tính toán hướng khói bay cho đỡ ảnh hưởng người xung quanh.

19 . Không chấp với con nít. Trên phương tiện công cộng thì ưu tiên nhường chỗ cho phụ nữ mang thai, người già và trẻ em.

20 . Đừng dùng lý trí để hỏi phụ nữ muốn gì. Hãy dùng cảm nhận của mình và bạn sẽ biết câu trả lời.

- Bọt Biển -

Nov 3, 2024

VỢ ANH CÓ ĐẸP BẰNG EM KHÔNG?

 


Ngày tôi đưa người yêu về ra mắt, mẹ tôi thì thầm bảo: “Con nên suy nghĩ thật kĩ. Mẹ thấy nó liễu yếu đào tơ, con nhà giàu có, sợ lấy con rồi không quen chịu khổ, rồi được ba bảy hai mốt ngày thôi”.


Không muốn mang tiếng cậy nhờ nhà vợ, tôi bắt đầu mọi thứ bằng hai bàn tay trắng và nghị lực của mình. Vợ tôi vì không muốn chồng mình tự ái cũng từ chối sự trợ giúp của gia đình. Em, từ một tiểu thư quen lụa là nhung gấm sau khi lấy chồng bỗng như lột xác thành một con người khác, giản dị và chịu khó như bao nhiêu cô gái lấy chồng nghèo khổ.


Kinh tế dần ổn định, rồi chúng tôi có con. Cuộc sống dần phất lên như diều gặp gió. Tôi đã trở thành một ông chủ. Ai cũng nói vợ tôi “có mắt nhìn người”, nhưng tôi biết rằng không có vợ tôi tin tưởng, không có vợ tôi đồng tâm, tôi chắc chắn đã không có được một ngày hôm nay rạng rỡ.


Cho đến ngày tôi gặp nàng.. 

Nàng hai mươi tuổi, đang là sinh viên, rất xinh đẹp, quyến rũ và năng động. Nàng làm thêm cho một hãng xe hơi khá nổi tiếng. Hôm đó, trong sự kiện ra mắt dòng xe mới, nàng chủ động làm quen với tôi. Tôi mời nàng cùng ăn tối. Nàng không từ chối. Không gì tuyệt vời bằng một kẻ có tiền, người ta nói không sai “có tiền mua tiên cũng được”.


Sau bữa tối ở khách sạn, tôi đặt phòng nghỉ, nàng nhìn tôi e lệ cười không phản đối. Thực ra tôi luôn biết trước phản ứng của đối thủ khi đưa ra quyết định có nên tiến tới hay dừng lại. Những cô gái trẻ và xinh đẹp, họ chỉ muốn thỏa nỗi khát khao hiếu thắng tức thời. Rất ít người có ý muốn tiến xa hơn tới một mối quan hệ lâu dài.


Tình một đêm, thực ra cũng có cái gì đó rất hấp dẫn và thú vị. Và đây không phải là lần đầu tiên.

Tôi vừa dập tắt điếu thuốc thì cô nàng bé bỏng từ phòng tắm bước ra. Trên người nàng, chiếc khăn quấn hững hờ trễ nải. Tôi nhổm người dậy định kéo nàng ngồi xuống, bất ngờ nàng lùi lại rồi xoay người nũng nịu hỏi: 

“Anh nói đi, vợ anh có đẹp bằng em không?”. 

Bao nhiêu hừng hực như lửa trong lòng tôi bỗng như bị một cơn gió ùa qua thổi tắt lịm.


Tôi ngắm nhìn nàng: Gương mặt điểm trang tỉ mỉ rất sắc nét, dáng người đầy đặn nhưng thon thả với những đường cong gợi cảm, bầu ngực săn chắc hững hờ trong tấm khăn mỏng như mời gọi. Những ngón tay dài và thon mềm đang đưa đưa vuốt những lọn tóc chưa kịp khô.Tôi bảo:

 “Vợ anh, cô ấy tất nhiên không đẹp bằng em, nhưng…”... 

.... Tôi chưa dứt câu, nàng đã sà xuống. Tôi tránh nụ hôn của nàng rồi bật dậy cáo lỗi có việc cần phải đi... Nàng nhìn tôi, ánh nhìn đầy tức giận và trách móc...


Đường phố đã lên đèn. Trên đường, lẫn trong dòng người qua lại vẫn không thể che lấp những đôi trai gái chở nhau trên đường, tay cầm lấy tay đầy yêu thương tình tứ. Và biết đâu đấy, trong những cặp đôi ấy có những người vợ người chồng không chung thủy giống như tôi.


Tôi nhận ra lâu rồi tôi không ăn tối ở nhà, với đủ những lí do. Vợ tôi dường như đã quen với điều đó đến mức không còn hỏi nữa. Ngày yêu và mới cưới nhau, tôi thường nói với em rằng: 

“Khi nào anh thành đạt, anh kiếm được nhiều tiền, chắc chắn anh sẽ làm cho em trở thành một bà hoàng khiến mọi người phải ghen tỵ”.

Lúc đó vợ tôi nói: “Em không cần trở thành một bà hoàng, em chỉ cần chúng mình thương nhau”.

Và giờ khi tôi trở nên giàu có, tôi đã biến vợ tôi thành một người phụ nữ cô đơn.

Khi cô gái trẻ hỏi tôi :

“vợ anh có đẹp bằng em không?”.

Bất giác trái tim tôi nhói lên như bị ai lấy kim chọc vào. Cô gái trẻ ấy có tư cách gì mà dám so sánh với vợ tôi. Vợ tôi rõ ràng không còn đẹp. Sau hai lần sinh nở, mái tóc đã thưa hơn, bầu ngực đã chảy xệ, bụng chằng chịt những vết rạn trắng mờ. Bàn tay của em cũng không còn mềm mại mượt mà, dáng hình cũng không còn thon gọn. Đã có lần vợ hỏi tôi “em có nên đi thẩm mỹ không?”. Tôi dứt khoát trả lời “ Anh yêu em vì những gì em có. Đừng làm đau bản thân mình, ai rồi chẳng phải già đi”.


Vợ đã cùng tôi đi qua những tháng năm khốn khó không một lời chê trách than phiền, vì tôi mà tập lăn lộn mưu sinh, vì tôi mà cam tâm chịu khổ. Em yêu tôi bằng một niềm tin bất diệt rằng rồi có ngày gia đình sẽ thấy rằng em lựa chọn tôi là đúng...

.... Nhưng giờ, sau bao nhiêu năm chung sống, khi giai đoạn khó khăn đã qua, cuối cùng em đã chọn đúng hay sai? Tôi đã mua cho em một ngôi nhà to rộng nhưng lại không cùng em nhen lửa ấm.Tôi đem đến cho em cuộc sống đủ đầy nhưng lại lấy đi của em nụ cười. Lâu rồi em đã không còn cười nhiều. Em thường nhìn tôi, nói một cách ý nhị rằng: “Em có thể chịu khổ được nhưng bọn trẻ nó còn nhỏ quá. Anh có thể vì chúng không?”..

“Anh không vì em, vì con thì vì ai”, tôi đã từng nói câu nói đó mà không hề ngượng ngùng, vậy mà giờ nghĩ lại thấy vô cùng hổ thẹn...


Hai đứa con thấy bố về sớm vô cùng ngạc nhiên chạy ào ra hỏi: “Hôm nay bố không phải tiếp khách ạ?”. Rồi đứa kéo tay, đứa ôm cổ kéo vào nhà. Vợ tôi từ trong bếp đi ra, nói nhỏ: “Ba mẹ con chuẩn bị ăn cơm. Em tưởng hôm nay anh cũng không ăn cơm nhà nên làm bữa khá đơn giản. Anh muốn ăn món gì để em làm thêm”. 

Tôi bảo vợ: “Từ nay đừng cắt suất bữa tối của anh nữa nhé”. Vợ tôi cười. Thực ra thì khi cười, vợ tôi vẫn rất đẹp, dù hai đuôi mắt đã bắt đầu hằn lên những vết chân chim...

------

Tác giả : Hiếu phạm

Oct 6, 2024

Bao lâu rồi ta chẳng ôm nhau

 Sáng nay chồng mình đi làm muộn hơn mọi ngày. Lão vòng tay qua đầu mình rồi ôm trọn vợ vào lòng. Mình thức giấc cáu kỉnh:


- Đi làm thì đi đi, em đang ngủ làm tỉnh cả giấc.


Lão nhìn mình cười cười rồi vẫn ôm như thế, lão kể lể bằng cái giọng trầm trầm nghe tâm trạng lắm :


- Hồi xưa ý, lúc đang yêu nhau, vợ hay nằm vào lòng anh, ôm anh như này ngủ này. Xong anh mà quên thả ra cái là vợ tỉnh giấc luôn, bắt ôm lại này


Mình vẫn còn ngái ngủ:


- Rồi sao nữa, tự dưng chồng kể làm gì?

- Xong rồi năm đầu cưới nhau, vợ có bầu nên chỉ nằm quay lưng lại anh để anh ôm đằng sau cho vợ ngủ này


Lão vừa nói, vừa đẩy mình quay lưng lại, rồi thực hiện luôn cái ôm ấy.

Mình bắt đầu tỉnh ngủ và để ý đến tâm trạng trong giọng điệu của chồng. Hình như ảnh có điều gì muốn nói


- Xong rồi thế nào nữa chồng

- Xong rồi năm tiếp theo là chồng như này này, thích cực


Nói rồi lão kéo tay mình dang rộng ra, lão gối lên vai mình, dụi dụi cái đầu:

- Vợ hồi ấy hay ôm chồng ngủ như này này


Mình im lặng, anh ý nói tiếp:


- Rồi năm tiếp theo là như này này


Lão gối đầu mình lên tay lão, vài giây rồi đẩy mình ra nói:


- Tránh ra đi, anh mệt lắm, mỏi tay lắm, yên cho anh ngủ


Lão mô tả lại từ hành động đến lời nói xong rồi quay sang nhìn mình cười:


- Đấy, anh bị xấu tính ý nhờ


Mình thấy lặng trong lòng:

- Còn giờ thì sao chồng ?


Chồng mình đẩy mình quay lưng lại, anh ấy cũng nằm quay lưng lại phí lưng mình, rồi nói:

- Đợt này vợ chồng mình như này này. Vợ thấy khó chịu không. Anh ôm vợ , vợ toàn đẩy anh ra, rồi vợ kêu : Có im cho em ngủ không. Xong r vợ nguẩy cái đít lại phía anh, anh thèm vào nên anh cũng quay đít lại luôn ...


Mình chẳng đợi lão nói hết, quay lại, rúc vào cánh tay lão :

- Đi làm muộn tí nhá, cho em ôm 10 phút ...


Chồng mình cười âu yếm. Cảm giác yên bình đến lạ.


Tự dưng thấy lòng chông chênh. Có khi nào cuộc sống bộn bề cơm áo, đã khiến ta vô tâm với những cảm xúc yêu thương đơn giản ấy.


Ta hay trầm trồ ngưỡng mộ những cái nắm tay trong phim , ghen tị những quan tâm nhau của người dưng ...mà đâu biết những điều ấy tự mình có thể làm cho người mình yêu thương. Để rồi có lúc mất đi lại đổ lỗi cho đối phương bạc tình


Tình cảm luôn phải và cần sự vun đắp, nuôi dưỡng từ những cảm xúc giản dị nhất.

Đã bao lâu rồi hai người không cầm tay nhau? Đã bao lâu rồi không ôm nhau ngủ? Đã bao lâu rồi không nhìn sâu vào mắt nhau ...những điều mà ngày ấy đã khiến chúng ta ở bên nhau ?

Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là cái mình đang có ở hiện tại. Đừng để đến lúc nhạt phai mới biết mình từng hờ hững. 


Nguồn: Nhữ Thị Thảo


#kamidi #kamidivietnam #phunu #honnhan #vochong #giadinh #cuocsonghonnhan #lamvo #gocchiem #hanhphuc

Oct 4, 2024

VĂN HÓA DÙNG ĐŨA CỦA CÁC NƯỚC CHÂU Á - PHỨC TẠP TRONG ĐƠN GIẢN

 Với lịch sử hình thành và phát triển xuyên suốt nhiều thiên niên kỷ, những chiếc đũa ngày nay đã và đang giữ một vai trò hết sức quan trọng trong văn hóa dùng bữa của các nước Á Đông nói riêng và Châu Á nói chung. Và ở từng quốc gia, đôi đũa lại mang trong mình những nét đặc sắc riêng. Hôm nay, chúng ta hãy cùng xem qua những câu chuyện thú vị về nét văn hóa dùng đũa đấy nhé:

1. Ở Việt Nam, mọi người thường tránh việc chọc đôi đũa vào thức ăn, điều này được cho là khiếm nhã và kém văn hóa. Một vấn đề tế nhị khác là trong khi ăn uống, không được dùng đũa để chỉ trỏ hay chọc ghẹo nhau dù trong bất kỳ trường hợp nào.

2. Chống đũa vào bát cơm được xem là điều kiêng kỵ nhất trong việc dùng đũa không chỉ đối với người Việt Nam mà còn cả các nước á đông khác như Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật Bản,..., vì người ta chỉ làm điều này trong nghi thức tang lễ (khi đơm cơm cúng cho người chết). Hơn nữa điều này đồng nghĩa với việc thiếu tôn trọng chủ nhà hoặc những người lớn tuổi.

3. So với các nước bạn như Trung Quốc, Việt Nam,... đôi đũa của người Nhật được cho là ngắn và dễ sử dụng hơn. Chiều dài của đôi đũa cũng thể hiện các mối quan hệ trong gia đình người Nhật. Đũa của chồng dài hơn của vợ, đũa của bố mẹ dài hơn của con cái, đũa của anh dài hơn đũa của em. 

4. Theo triết lý của Khổng Tử: dao hay nĩa là những vật dụng liên quan đến bạo lực và binh đao. Trong khi đó, đũa tượng trưng cho sự thanh cao và lòng nhân từ. Chính vì điều này mà người Trung Quốc vẫn hạn chế sử dụng dao hoặc nĩa trong bữa ăn và thường chỉ sử dụng đũa hoặc muỗng.

5. Ở một số vùng tại Trung Quốc, trong lễ cưới, gia đình chú rể sẽ tặng 2 đôi đũa và 2 cái bát cho đôi vợ chồng. Người ta cho rằng nó thể hiện lời cầu chúc cho cô dâu chú rể không chỉ có cuộc sống hạnh phúc mà còn sớm sinh con đẻ cái vì “kuai*” trong tên gọi của đôi đũa có nghĩa gốc là “nhanh”.

(*) chữ 筷 [kuài] [khoái], tên của chiếc đũa, đồng âm với chữ 快 [kuài] khoái, nghĩa là nhanh chóng, vui vẻ

5. Khác với các nước đồng văn thường sử dụng đũa gỗ, người Hàn Quốc từ nhiều đời nay vẫn  ưa chuộng dùng loại đũa bằng kim loại vì loại đũa này nặng, chắc tay, và hợp vệ sinh hơn so với đũa gỗ. Hiện nay các nhà hàng mang phong cách Hàn Quốc ở nước ngoài vẫn thường phục vụ thực khách bằng đũa kim loại.

6. Người ta nghĩ Châu Á đều dùng đũa là vì họ đã quen với hình ảnh người Trung, Nhật, Hàn. Nhưng trên thực tế thì các nước dùng đũa chủ yếu là các nước Á Đông. Nhiều quốc gia như Thái Lan, Indonesia, Ấn Độ, Philippines,... hầu như hoàn toàn không dùng đũa dù nằm lân cận những quốc gia kể trên. Điều này được lý giải là do sự khác biệt trong văn hóa phong tục, tập quán. Một số nơi như Thái Lan còn nghiêm túc với vấn đề này đến mức từng cấm chiếu một bộ phim tên "The King and I" (năm 1956) vì đã khắc họa một vị vua Thái Lan dùng thức ăn bằng đũa thay vì thìa.

Cửu âm chân kinh



Bắc tống, Tống Huy Tông ra lệnh Hoàng Thường sưu tập hết kinh thư Đạo gia khắp thiên hạ biên soạn thành cuốn Vạn Thọ Đạo Tạng.
Hoàng Thường trong nhiều năm đọc kinh thư vô tình ngộ ra được võ công thượng thừa.
Huy tông lo cầu đạo, yêu thư pháp nên trọng dụng Thái Kinh. Ngoại có Liêu quốc hăm he, nội có gian thần lộng quyền, nghĩa binh khắp nơi.
Bấy giờ, có một giáo phái từ Ba Tư truyền vào trung thổ gọi là Ma Ni giáo, sau gọi là Minh Giáo. Minh Giáo khích lệ tín đồ dùng bạo lực chống áp bức bóc lột.
Vì đề cao hành hiệp trượng nghĩa, nên rất được lòng võ lâm chính phái, vì vậy trong đó có rất nhiều cao thủ trẻ tuổi gia nhập Minh Giáo.
Minh Giáo giáo chũ Phương Tịch mang giáo chúng khởi nghĩa. Thanh thế có thể so với 3 chi nghĩa quân đương thời là Lương Sơn, Vương Khánh, Điền Hổ.
Nơi khởi nghĩa là nơi Hoàng Thường đang làm quan, Hoàng Thường liền tập kích Minh Giáo, giết một số Pháp Vương, sứ giả.
Không lâu, Lương Sơn chiêu an, còn thay triều đình diệt Vương Khánh, Điền Hổ.
Tống Huy Tông thấy sự uy hiếp của Minh Giáo, liền tuyên bố đó là Tà Giáo, và sai quân Lương Sơn đi bình định. Hoàng Thường suất lãnh quân địa phương phối hợp Lương Sơn.
Ngày trước Minh Giáo có rất nhiều cao thủ bị Hoàng Thường giết, binh lực dù nhiều nhưng chiến lực suy giảm. Hàn Thế Trung suất lĩnh binh lính tấn công tổng bộ Minh Giáo.
Phương Tịch tuy rằng anh dũng, nhưng không địch nổi nhiều cao thủ vây công. Sau bị Võ Tòng, Lỗ Trí Thâm bắt giữ.
Minh Giáo nhất thời suy thoái, chuyển sang hoạt động ngầm, tổng đàn cũng chuyển đến Tây Vực Quang Minh đỉnh.
Không lâu sau, các đại phái võ lâm vây công Hoàng Thường nhẳm trả thù cho con em, đệ tử gia nhập Minh Giáp bị Hoàng Thường giết hại.
Hoàng Thường không địch nổi, giết được mấy người liền trốn vào thâm sơn. Mà cả nhà Hoàng Thường đều bị võ lâm chính phái sát hại.
Nhiều năm sau, Nhạc Phi bị hại chết, lưu lại một bộ binh thư để trong cung. Hàn Thế Trung quy ẩn Tây Hồ. Một bộ tướng của Hàn Thế Trung là Thượng Quan Kiếm Nam gia nhập Thiết Chưởng bang và trở thành bang chủ.
Nghe nói Nhạc Phi để lại binh thư, Thượng quan Kiếm Nam liền xông vào Hoàng cung trộm sách. Sau khi thành công đem sách hiến cho Hàn Thế Trung.
Hàn Thế Trung thấy mình đã già, liền đem sách giáu giếm chờ anh tài xuất hiện. Thương Quan kiếm nam lại vào cung lần nữa, để lại chút manh mối ý là “Vũ Mục di thư, ở Thiết Chưởng sơn”. Không ngờ lần này gặp phải một vị thái giám võ công cao cường, TQKN chỉ kịp để lại một bức hoạ, trọng thương trốn thoát.
Hoàng Thưởng đã ẩn cư 20 năm, cao thủ chính phái trước thì bị Hoàng Thường tàn sát, sau thì do thiên hạ đại loạn mà không ít người bỏ mình. Võ lâm suy kiệt.
Có một cao thủ kiếm đạo họ Độc Cô, cũng trong 20 năm này không ngừng lớn lên, vào năm Nhạc Phi vào ngục đã sáng chế ra một bộ “Độc Cô cửu kiếm”. Sau đó Độc cô cầm Thiết Kiếm quét ngang thiên hạ, không địch thủ, tự gọi “Độc cô cầu bại”, tịch mịch không đối thủ, Độc cô ẩn cư núi rừng cùng 1 con chim Điêu tập kiếm.
Lại hơn 20 năm sau, Hoàng Thường rốt cuộc phá hết võ công các phái, võ học cũng đại thành, liền xuất sơn báo thù.
Không ngờ đã qua 40 năm, đa số kẻ thù đã chết hết chỉ còn có một cô gái, tóc cũng bạc. Hoàng Thường đốn ngộ, tâm tư báo thù phai nhạt đi.
Hoàng Thường đem võ công cả đời ghi thành 2 bộ Thượng và Hạ “Cửu Âm chân kinh”. Mà võ công trong đó quá mạnh mẽ, chỉ sợ có người lợi dụng làm chuyện ác cho nên Hoàng Thường đem tổng cương dịch thành Phạm văn.
10 nằm sau, Hoàng Thường qua đời, “Cửu Âm chân kinh” bị người võ lâm tranh doạt. Huyết tinh trong đó không sao kể siết.
Độc cô cầu bại cũng trong năm này chết ở một ngọn núi phía bắc Tương Dương. Ông đem võ học cả đời chôn ở Kiếm Mộ, Dùng vài câu ngắn ngủi để tổng kết cuộc đời mình, tiếc nuối cả đời không được một bại.

Sep 27, 2024

Đừng bắt đàn ông tự hiểu

 Đơn giản vì họ không tự hiểu. 

Có thể cấu tạo về suy nghĩ của đại đa số đàn ông đều rất đơn giản. Họ chỉ nhìn sự việc một cách ngắn nhất, dễ nhất, ít phức tạp nhất. 

Thế nên, là đàn ông vô tâm hay là vì phụ nữ quá phức tạp? 

Tôi lấy bản thân mình ra làm ví dụ. Sau 3 năm yêu nhau cộng thêm 3 năm lấy nhau thì tôi đã không biết bao nhiêu lần tự biên tự diễn, tự vật vã, tự tổn thương mà chồng tôi không hề biết. Dù về cơ bản chồng tôi rất yêu thương vợ con, chăm chỉ làm việc nhưng vẫn bị tôi gắn cái mác vô tâm như nhiều bà vợ vẫn làm. 

Điển hình như câu chuyện “Bà chúa tuyết” huyền thoại của gia đình tôi mà ai cũng biết. Hai đứa giận nhau chồng tôi hỏi: 

“Em muốn anh ở đây nói chuyện hay em muốn anh đi lên lầu tránh mặt để khi nào em hết giận mình sẽ nói chuyện sau.”

Tôi dõng dạc trả lời: “Em muốn một mình.”

Dứt câu chồng tôi xách đít đi lên lầu.

Với chồng tôi mọi chuyện chỉ đơn giản là vợ mình giận không muốn nói chuyện nên mình chờ vợ mình bớt giận rồi tính tiếp.

Với tôi thì là: anh ấy không yêu mình, sao mình nói đi anh ấy không năn nỉ ở lại, hay anh ấy có mối quan tâm khác... blah blah blah

Câu chuyện nào đã dừng ở đó. Sau một hồi tự vật vã tôi làm mọi thứ thêm phần kịch tính bằng cách đi ra khỏi nhà đóng sầm cửa. Trong bụng tôi nghĩ khi nghe tiếng đóng cửa anh ấy tưởng mình bỏ đi nên sẽ chạy theo năn nỉ, xin lỗi các thứ. Thế là tôi chơi lớn ra giữa trời tuyết âm 10 độ đứng. Tuyết rơi đầy trên áo cộng thêm ánh đèn lập lờ trong đêm. Anh ấy sẽ chạy ra ôm mình từ đằng sau và nức nở. Tôi chỉ nghĩ tới đó thôi đã hả hê vô cùng. Nhưng rồi 5 phút trôi qua, 10 phút trôi qua, 15 phút trôi qua vạn vật vẫn yên ắng. Chỉ có một con chó già người phủ đầy tuyết đứng trong bóng đêm run lên cầm cập. 

Khi đã quá lạnh tôi đành quyết định đi vào nhà, mò lên lầu coi chồng tôi làm gì. Trong lòng tôi vẫn nghĩ chắc anh ấy gây lộn với mình buồn quá nên nằm suy nghĩ. Nhưng không mọi người ạ, khi tôi ló đầu vào phòng thì chồng tôi đang đeo tai nghe, coi hài cười hô hố. Chính vì vậy tôi có đóng sầm 100 cái cửa chồng tôi cũng sẽ không nghe, hên đời tôi đi vô sớm đó chứ không chắc hoá đá như lời nguyền của “Bà chúa tuyết” quá. 

Đến chừng tôi có bầu thì chế độ tự biên tự diễn, tự vật vã càng chạm tới đỉnh cao. 

Chồng tôi từ lúc biết sắp làm bố thì lao đi kiếm tiền dữ dội vì muốn lo chu toàn cho hai mẹ con (thực sự là ba nếu tính luôn con Clash) nên thường hay đi ngủ sớm. Tôi ngày ngủ đã rồi nên đêm nằm thao thức tự hỏi sau mình mang bầu mệt mỏi vậy mà ảnh không hỏi thăm, không quan tâm tới mình. Xong nhiều khi lồng thêm tiếng khóc nức nở nhưng chồng tôi không hề có chút phản ứng. Mà có bầu diễn cảnh khóc hoài chắc mù mắt quá nên thôi dẹp đi ngủ cho khoẻ. 

Vậy là sau nhiều năm trời hoá thân thành 1000 nhân vật trong 8000 hoạt cảnh tôi nhận ra một chân lý là đàn ông vô cùng đơn giản. Họ không tự hiểu, đôi khi không nhạy cảm cũng như sâu sắc. Mình nói sao họ hiểu vậy và với một người đàn ông về cơ bản yêu thương gia đình sẽ sẵn sàng giúp đỡ chia sẻ nếu nguyện vọng được nói ra rõ ràng, rành mạch.

Đàn ông có thể rất giỏi, rất nhạy bén ngoài xã hội và công việc thế mạnh của mình nhưng ngàn đời sẽ không bao giờ đoán được một cái ngoảnh đít bỏ đi, một câu nói dỗi hờn hay một cái liếc mắt cần được an ủi. 

Thế nên giờ tôi cần gì tôi cứ tru lên, chồng tôi sẽ xuất hiện trong 3 nốt nhạc phục vụ, nó khoẻ gấp tỷ lần cái chuyện đóng hoạt cảnh tào lao của tôi. 

Thay vì ôm con tới gãy lưng trầm cảm thì chỉ cần tru lên: “Nếu anh không muốn có 1 người vợ điên thì hôm nay anh trông con nha.” Rồi quay lưng vô nhà tắm ngắt cánh hoa hồng cho vô bồn, pha nước nóng, chế miếng tinh dầu lavender vô nằm nghe nhạc.

Các chị em ơi, có thể là mình quá phức tạp chứ không hẳn chồng mình vô tâm đâu. Hãy cùng tru lên để được đáp ứng. 

Chúc mừng chúng ta tròn 3 năm ngày cưới.

Nguồn: Thủy Cao