Một người mới nổi lên giàu có, đã vội chết. Bạn đi dặt tấm bia dựng trước mộ, ghi công trạng, mới đến ông cử nọ xin cho một bài thơ kể đức nghiệp người chết. Ông cử nghĩ mãi, thấy không có gì đáng ghi nhớ cả, chẳng nhẽ để bia trơn, đành làm bài thơ sau:
Ông này lúc mẹ sinh ra,
Lọt lòng ông khóc oa oa,
Mỗi ngày ông nhớn tướng,
Dần dần ông trở về già,
Nay ông đã hóa ra ma!
No comments:
Post a Comment