May 16, 2004

Thầy Đồ Liếm Mật



Có một thầy đồ ngồi dạy học ở nhà kia, nhân một buổi vui vẻ, ông chủ nhà khao một chầu bánh rán mật. Thầy ăn hết bánh rồi mà vẫn còn thòm thèm, lại nhìn thấy trên đĩa hãy còn nhiều mỡ với mật, tiếc lắm, nhưng chả nhẽ trước mặt học trò mà thè lưỡi liếm thì coi sao tiện. Thầy nghĩ mãi, bỗng nảy ra được một kế, liền ngồi ngay ngắn lại, một tay chống tráp, tay kia nhịp roi mây vun vút vừa rung đùi vừa dõng dạc truyền với học trò :
- Này, bây giờ ta cho các con chữ này, đứa nào không nói được ta sẽ đánh đòn, nghe không !
Học trò vội vàng ngồi lại ngay ngắn, nhìn vào thầy, lo lắng.
Thầy rung đùi, ung dung liếm ngang một đường giữa đĩa, rồi hỏi :
- Chữ này là chữ gì ?
Học trò ngơ ngác, muốn cười mà không dám hé răng. Thầy được thể quát :
- Chữ nhất mà cũng không biết, chúng bay dốt quá !
Nhìn lại trong đĩa, thấy vẫn còn nhiều mật, thầy bèn liếm dọc một đường nữa, rồi giơ lên hỏi :
- Thế chữ này là chữ gì ?
Học trò nhìn nhau xanh mắt. Thầy nhịp roi đánh "vút" một cái, quát :
- Đồ cơm toi ! Chữ "thập" biết không !
Nhưng vẫn còn mật, thầy lại rung đùi liếm một vòng quanh đĩa rồi hỏi :
- Chữ này nữa là gì ? Đứa nào không nói được thì tao cho ăn đòn !
Cả lớp im phăng phắc... Thầy quất roi vun vút xuống giường, thét :
- Chữ "điền" mà cũng không thằng nào biết cả !
Nhìn vào đĩa, đã sạch nhẵn, thầy liền bỏ xuống, truyền :
- Thôi cho chúng bay nghỉ .
740

No comments:

Post a Comment