Feb 28, 2014
Thôn Phệ Tinh Không-Chương 300
Trong đại sảnh Sát Lục Tràng.
La Phong và Lôi Thần tùy ý nói chuyện phiếm, cũng là một loại thả lỏng hữu hiệu.
- La Phong, Lôi!
- Ha ha, khó mà gặp được hai người các ngươi.
Theo tiếng cười sang sảng, một đại hán hình thể cao lớn da đen như hắc hùng, còn có một than nhiên da trắng nõn tóc đỏ sóng vai đi tới
- Bố Lôi Mỗ, Hà Nhược, tới đây, ngồi nào.
La Phong ngoắc tay gọi.
Thường xuyên tới Sát Lục Tràng khổ tu, cũng thường xuyên tán dóc trong đại sảnh Sát Lục Tràng, tự nhiên cũng kết bạn với một vài tinh anh trường kỳ ở Sát Lục Tràng.
Tất cả mọi người đều hiểu rõ, đã có thể trường kỳ tới Sát Lục Tràng, không phải người rất có tiền cũng là người rất có bối cảnh. Tiền đồ tương lai khác hẳn bình thường. Có nhiều bằng hữu hơn, sau này khi lang bạt trong vũ trụ không biết chừng sẽ phải nhờ tới bằng hữu. Do đó mọi người dều có ý thức kết giao bằng hữu.
Ngắn ngủn một tháng, La Phong đã kết bạn với trên 30 người. Hai người trước mắt xem như quan hệ với hai người mình rất tốt.
- Hồng vẫn chưa ra à?
Bố Lôi Mỗ nói oang oang.
- Hắn đã tám ngày rồi không ra.
Lôi Thần nói.
- Điên cuồng thật.
Hà Nhược không kìm được nở nụ cười
- Được rồi, nói với các ngươi một việc... sắp tới, e rằng ta và Bố Lôi Mỗ sẽ không tới Sát Lục Tràng nữa.
Đại hán cường tráng Bố Lôi Mỗ cũng gật đầu.
- Sao vậy?
La Phong, Lôi Thần giật mình.
Hai người này cùng với mình, đều thuộc loại thường xuyên tới Sát Lục Tràng.
- Ta và Bố Lôi Mỗ, nhận được nghiêm lệnh của sư phụ, đi đăng ký trở thành Dong Binh Vũ Trụ Thực Tập, tham gia sát hạch dong binh thực tập vũ trụ.
Hà Nhược thì thào nói
- Sát hạch Dong Binh Vũ Trụ Thực Tập này nguy hiểm hơn thám hiểm vũ trụ bình thường nhiều, nghe nói tỷ lệ tử vong, đào thải đều rất cao. Nếu một tháng sau mà ta và Bố Lôi Mỗ có bất kỳ ai không có tới Sát Lục Tràng, sợ đã chết trong sát hạch rồi. Hôm nay ta nói với các ngươi một tiếng, cũng sợ sau này chúng ta biến mất, các ngươi trách chúng ta bất cáo nhi biệt, không phải bạn tốt. Ha ha...
- Nói thật không đó?
La Phong, Lôi Thần đều giật mình.
Sát hạch Dong Binh Vũ Trụ Thực Tập, có ghê gớm như vậy không chứ?
- Nguy hiểm là nguy hiểm. Nhưng những cấp Vũ Trụ, Vực Chủ, Giới Chủ, càng muốn lên cao thì càng phải là dong binh.
Ánh mắt Hà Nhược rất sắc bén
- Nếu ta không liều một phen, cũng sẽ chỉ làm tiểu binh vệ đội, bị người ta sai đi thế mạng. Muốn làm việc lớn, nghĩ tới sống tiêu sái, phải liều, phải chiến đấu!
- Ừm.
Bố Lôi Mỗ gật đầu thật mạnh.
La Phong, Lôi Thần nhìn nhau.
Hai người họ vì khi ở địa cầu đã là cao cao tại thượng rồi. Do đó căn bản không có áp lực gì. Không giống như Hà Nhược, Bố Lôi Mỗ, được bồi dưỡng trọng điểm, hoàn cảnh sống của họ rất áp lực. Họ có khi còn phải lo lắng hơn La Phong
Trọng điểm bồi dưỡng của những thế lực lớn, khi bỏ ra vô số tiền bạc, tài nguyên, nếu không có kết quả hài lòng, sẽ bị đào thải. Vận mệnh loại đệ tử như vậy cũng chẳng hay ho gì?
- Hà Nhược, Bố Lôi Mỗ, sát hạch dong binh thực tập đó có nguy hiểm vậy không?
Lôi Thần nghi hoặc.
Liên Minh Dong Binh Vũ Trụ, chia làm Nhà Thám Hiểm, Dong Binh Thực Tập, Nhất Tinh Dong Binh, Nhị Tinh Dong Binh, Tam Tinh Dong Binh. Trong đó Nhà Thám Hiểm thì không cần tiến hành sát hạch. Chỉ cần đi đăng ký báo danh là thành nhà thám hiểm rồi. Còn Dong Binh Thực Tập cần phải sát hạch. Nhất Tinh Dong Binh cần sát hạch... Mỗi một danh hiệu đều phải trải qua sát hạch!
Sát hạch Dong Binh Thực Tập, chỉ cần đạt tới cấp Hằng Tinh là có thể tham gia.
Tỷ lệ đào thải cực cao.
- Rất nguy hiểm.
Thanh âm trầm thấp này do Bố Lôi Mỗ cường tráng nói ra
Thanh âm này như vang vọng qua lại trong lồng ngực hắn
- Vũ Trụ Dong Binh, vốn chính là mạo hiểm trong sinh tử. Do đó, sát hạch Dong Binh Thực Tập sẽ là 'sát hạch nhập môn’, đào thải những vũ giả và tinh thần niệm sư không thích hợp làm dong binh.
- Địa điểm sát hạch đều là những Giới Chủ Thế Giới sớm đã bị khai quật rồi.
Bố Lôi Mỗ nói
- Tại Giới Chủ Thế Giới, liên minh dong binh Vũ Trụ tạo ra rất nhiều khó khăn nguy hiểm, sẽ đào thải một nhóm lớn người. Trong quá trình đào thải, người vận khí tốt có lẽ không chết, nhưng tỉ lệ tử vong vẫn rất cao.
- Ở Giới Chủ Thế Giới à?
La Phong cả kinh.
La Phong cũng đã tra hỏi Ba Ba Tháp về Giới Chủ Thế Giới.
Trong vũ trụ, cường giả 'Cấp Vũ Trụ’ chính là lão đại một phương. Nếu là Vực Chủ, có thể trong thực tế khai triển lĩnh vực cường đại của mình. Loại của Vực Chủ không phải là thứ khu vực của Hồng, Lôi Thần, mà cường đại hơn ngàn vạn lần.
Về phần Giới Chủ, chẳng những có Thể Nội Thế Giới, mà còn có thể sáng tạo ra một phương thế giới!
Trong một phương thế giới đó, có rất nhiều thứ có thể dựa theo tưởng tượng của Giới Chủ mà sáng tạo. Do đó có thể xuất hiện rất nhiều hiện tượng không hợp tự nhiên.
- Nói gì thế?
Một thanh âm vang lên.
Bọn bốn người La Phong quay đầu nhìn lại
Đó chính là Hồng, một thân chiến y màu đen vừa cười vừa đi tới. Cả người ngược lại tạo cho người ta một loại cảm giác rất hăng hái.
Điều này làm La Phong không thể không cảm thán... Hồng thật là một quái vật, lần lượt chiến đấu cực hạn, người bình thường sẽ mệt mỏi vô cùng, nhưng Hồng lại không biết mệt.
- Vừa mới nghe được các ngươi nói tỉ lệ tử vong rất cao hả?
Hồng cũng kéo cái ghế ngồi xuống.
- Nói về sát hạch Dong Binh Vũ Trụ Thực Tập.
Lôi Thần nói.
- Giáo quan tới rồi?
Thanh âm trầm thấp của Bố Lôi Mỗ vang lên.
- Giáo quan?
Hà Nhược cũng nhìn ra cửa vào đại sảnh, nhất thời thấy ba nhân ảnh đang đi tới. Một người trong đó chính là giáo quan của họ.
Bố Lôi Mỗ, Hà Nhược nhất thời đứng lên, có vẻ nghiêm túc.
- Giáo quan, là cường giả cấp Vũ Trụ mà các ngươi nói lúc trước, giáo quan Côn Tây à?
Lôi Thần nói thầm.
- Là người nào?
La Phong cũng nhìn ra.
Hà Nhược nói nhỏ:
- Chính là người đầu trọc xa xa mặc chiến y màu xanh lá ấy.
May mà ở trong Vũ Trụ Giả Định, thực lực mỗi người đều cố định ở trình độ ' chiến tướng sơ cấp’. Mặc dù có thể được Vũ Trụ Giả Định kiểm tra nhận định thực lực, nhưng chỉ trong những trường hợp đặc thù, tỷ như trong không gian Sát Lục, mới có thể thi triển thực lực như thật
Còn trong những trường hợp không đặc thù, bất luận là quần chúng phổ thông, hay cường giả Bất Hủ, hết thảy đều có thân thể chiến tướng sơ cấp.
May mà giáo quan cấp Vũ Trụ, hiện đang ở mức thân thể yếu, thính lực cũng không thể nghe thấy, nếu không nghe thấy hai chữ ‘đầu trọc’, khẳng định sẽ giáo huấn cho đám thủ hạ học viên tinh anh một phen.
- Đầu trọc?
La Phong nhìn kỹ lại.
Xa xa có ba người sóng vai đi tới. Trong đó có hai người đều đầu trọc. Một mặc chiến y màu xanh lá, một mặc chiến y màu xám. Về phần người thứ ba... Tai nhọn, mắt ửng đỏ
- Hử...?
Đồng tử La Phong co rụt lại
- Dung mạo người này trông như người gia tộc Nặc Lam Sơn!
Trong ba người xa xa, người gia tộc Nặc Lam Sơn tựa hồ cũng phát hiện ra La Phong, cũng nhìn chằm chằm hắn. Hai người đứng xa xa nhìn nhau! Như muốn nuốt sống đối phương!
- Nặc Lam Sơn tiên sinh, nhìn gì thế?
Vũ Trụ Dong Binh Côn Tây quay đầu nhìn lại, rồi lập tức nở nụ cười
- À, có hai người là học viên thủ hạ ta.
- Thủ hạ ngươi?
Con ngươi âm lãnh của Nặc Lam Sơn nhìn tới
- Là thanh niên tóc đen mặc huyết sắc chiến y à?
- Không, ta không biết thanh niên đó.
Côn Tây vội lắc đầu.
Một Vũ Trụ Dong Binh khác cũng đầu trọc nói:
- Năm người đó, trong đó có người đen thui lớn con, và tiểu tử tóc đỏ là học viên tinh anh của tổ chức chúng ta. Ba người khác thì không biết.
- Không phải là người của Bắc Long Thành các ngươi thì tốt.
Đôi mắt Nặc Lam Sơn trở nên âm lãnh.
Lúc hắn thấy ba người La Phong, Hồng, Lôi Thần, liếc mắt đã nhận ra... thanh niên tóc đen mặc huyết sắc chiến y chính là lãnh chúa Địa Cầu trên video, từng công khai truyền hình trực tiếp - La Phong!
Nặc Lam Sơn nhất thời cảm giác thấy lửa giận bừng bừng, xông thẳng lên đầu! Hắn, cường giả danh hiệu vũ giả Cự Phủ, giết chóc biết bao nhiêu lần?
Trực tiếp khống chế trên 1000 tinh cầu có sinh mạng
Cường giả dưới trướng như mây.
Hắn đã lâu lắm rồi không cảm thấy loại thất bại này. Thế mà trong chiến dịch địa cầu, hắn đích xác đã ngã ngựa.
- Nặc Lam Sơn tiên sinh.
Hai Vũ Trụ Dong Binh nghi hoặc nhìn Nặc Lam Sơn.
Nặc Lam Sơn lại đi thẳng về phía La Phong. Hai Dong Binh Vũ Trụ vội đi theo phía sau. Họ có việc cầu Nặc Lam Sơn...
Dù sao cho dù là cường giả cấp Vũ Trụ, nhưng cũng có phân cao thấp. Là một cấp Vũ Trụ cấp chín, lại có danh hiệu Cự Phủ, địa vị Nặc Lam Sơn đương nhiên rất cao!
Đại sảnh mặc dù vắng, nhưng cũng có trên vạn khách nhân.
Một cường giả trước ngực lộ ra huy hiệu Cự Phủ và hai người có huân chương Nhất Tinh dong binh, đích xác hấp dẫn ánh mắt không ít người.
Ba người đi thẳng về phía La Phong rất nhanh.
- Hả?
La Phong cau mày.
- Giáo quan!
Hà Nhược và Bố Lôi Mỗ nhanh chóng đứng lên.
Hồng và Lôi Thần lại nhìn thoáng qua Nặc Lam Sơn, nghi hoặc nói nhỏ:
- La Phong, tên đó trông rất giống người gia tộc Nặc Lam Sơn.
- E rằng lai giả bất thiện.
La Phong nheo mắt.
Trong khoảnh khắc
Bộp!
Tiếng giày chiến dừng lại, ba cường giả cấp Vũ Trụ đứng trước mặt La Phong.
- Ra mắt hai vị giáo quan.
Hà Nhược, Bố Lôi Mỗ cung kính chào.
- Ừm.
Hai giáo quan đầu trọc khẽ gật đầu, nhưng lại nhìn về phía Nặc Lam Sơn
Nặc Lam Sơn đứng đó, nhìn La Phong đang ngồi, lạnh giá nói:
- Ngươi chính là La Phong?
- Ừ!
La Phong nhìn hắn.
- Tinh cầu đó là của ngươi à?
Nặc Lam Sơn hỏi ra câu thứ hai, nhưng lại không nói ra tên là Địa Cầu
La Phong nhếch mép cười:
- Đúng!
- Bán cho ta.
Âm lãnh con ngươi của Nặc Lam Sơn nhìn chằm chằm vào La Phong
- Nói giá đi.
La Phong khẽ lắc đầu.
- 100 ức đồng Càn Vu?
Nặc Lam Sơn nói.
- Không bàn.
La Phong không chút do dự.
- 1000 ức đồng Càn Vu!
Nặc Lam Sơn lại nói.
- Ta nói... Không bàn. Bất luận ngươi báo giá gì cũng không được.
La Phong nhìn Nặc Lam Sơn. Hồng, Lôi Thần cũng bình tĩnh nhìn người này.
Hai Vũ Trụ Dong Binh bên cạnh vô cùng chấn động. Nặc Lam Sơn này lai muốn mua tinh cầu thuộc quyền thanh niên trước mắt này à. Báo giá rất ghê gớm. 100 ức đồng Càn Vu cũng đủ mua một tinh cầu có sinh mạng cao nhất rồi. Rồi sau đó lại trực tiếp báo ra cái giá trên trời 1000 ức đồng Càn Vu. Tinh cầu đó là thứ gì mà trị giá như vậy?
Cho dù đối với Nặc Lam Sơn, bỏ ra khoản tiền này cũng là cố hết sức rồi.
- Ngươi dám khiêu khích ta!
Đôi mắt Nặc Lam Sơn nheo lại, như độc xà nhìn chằm chằm vào thanh niên trước mắt
- Thanh niên, tính tình ta cũng không tốt. Nhưng hôm nay ta cho ngươi một cơ hội... chuyển nhượng quyền quản tinh cầu của ngươi cho ta, tất cả ân oán chấm dứt.
- Chuyển tinh cầu cho ngươi?
La Phong nhếch miệng cười.
Có thể sao?
Địa cầu, là quê nhà của vô số người địa cầu. Đối với người khác thì có lẽ là có giá. Nhưng đối với người địa cầu mà nói thì đương nhiên là vô giá!
- Xin lỗi, không mời ngươi uống rượu được.
La Phong nâng chén, ngẩng đầu uống cạn một hơi.
Sắc mặt Nặc Lam Sơn nhất thời càng thêm khó coi.
Ba người La Phong, Hồng, Lôi Thần chẳng thèm liếc mắt nhìn hắn.
- Nào, đại ca, Nhị ca, chúng ta cạn ly.
La Phong nâng chén.
- Nào, cạn.
Hồng cười nói.
- Làm một hơi.
Lôi Thần nói theo.
Ba người căn bản xem vũ giả Nặc Lam Sơn có danh hiệu Cự Phủ bên cạnh như hư vô.
Nếu bình thường... phỏng chừng khi thấy Nặc Lam Sơn từ xa, ba người họ phải nhanh chóng chạy đi. Chạy trốn càng xa càng tốt. Nhưng trong Vũ Trụ Giả Định, ai sợ ai chứ?
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment