Mar 3, 2014

Thôn Phệ Tinh Không-Chương 471


Thiên 9 - Bí Cảnh Vũ Trụ

Chương 9: Tâm như gương, tâm như đao


Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch: Workman

Nguồn: www.tangthuvien.com



“Sao có thể?.”

“Sao... sao có thể như vậy? “ La Phong nhìn nội dung tin nhắn. Liên tục lắc đầu. “ Dịch Kha. Dịch Kha đại ca chết rồi ư?”

Đây là một tin được chia sẻ cho cả tất cả các thành viên hạch tâm khu Thái Sơ. Các thành viên khu Thái Sơ vốn cũng rất ít, tổng cộng mới có trên 1100 người. Mỗi người đều xem như thiên tài siêu đẳng ở các quốc gia vũ trụ.

Cả khu Thái Sơ trung bình vạn năm mới có thêm không đến 20 người. Những ai còn được tới hôm nay đều rất trân quý.

Mỗi người ngã xuống, đều được báo tin cho tất cả các thành viên khu Thái Sơ.

“Dịch Kha... “ La Phong thân thể run lên, trong mắt có vẻ hơi khiếp sợ.

Đúng.

Ngày hôm qua lúc học khóa công khai, khi mình học xong đã phát hiện ra ý thức của Dịch Kha đã ly khai mạng Vũ Trụ Giả Định. Mình gọi điện thoại cũng không thông.

Lúc đó còn tưởng rằng hắn đốn ngộ, hoặc tầm bảo gì gì đó. Bây giờ xem ra, lúc đó Dịch Kha rất có thể đã gặp phải bất trắc hoặc kinh hiểm gì đó.

“Dịch Kha đại ca là một nhân vật được công ty Vũ Trụ Giả Định cho ra ngoài, quản lý một phương. Sao lại chết như vậy chứ? Cho dù thoát ly khỏi sự bảo vệ của công ty, cũng sẽ gặp rất nhiều việc. Nhưng dù sao cũng là thành viên hạch tâm của công ty Vũ Trụ Giả Định, đâu dễ bị giết như vậy? “ La Phong không dám tin.

Trong lòng không khỏi hiện lên những cảnh đã qua.

- Lại là ngươi? Hai lần rồi ta nghe giảng bài đều thấy ngươi. Thật khéo.

Thanh niên bưu hãn mặc chiến bào lân giáp đi tới. Cười hô

- Thật là khéo.

La Phong cũng cười.

- Ta tên là La Phong.

- Ta tên Dịch Kha.

- Ta nói với ngươi nghe, cấp Vực Chủ thành viên hạch tâm công ty Vũ Trụ Giả Định sẽ được ra ngoài. Khi ra ngoài sẽ được đưa tới quê nhà quốc gia vũ trụ của mình. Lần này ta về quê... Quản lý một phương, cảm giác rất khác. Tộc nhân của ta cũng nhờ thế mà địa vị được đề cao rất nhiều, ai cũng không dám tùy tiện bắt nạt đồng tộc của ta.

Dịch Kha rất tự hào.

- Quê nhà của ta ở địa cầu cũng giống như vậy. Ta có thể vào được tầng hạch tâm của công ty Vũ Trụ Giả Định, người địa cầu ở Hắc Long Sơn tinh vực cũng có địa vị cực cao.

La Phong cũng cười.

- Ừm. Trong tộc có cường giả thì địa vị tộc quần mới có thể đề cao theo. Nhưng nếu chúng ta ngã xuống, thì địa vị của tộc cũng sẽ hạ xuống

Dịch Kha mắt như đứng tròng.

- Nhưng ta nhất định sẽ cố gắng trở thành Bất Hủ, nhất định sẽ cố gắng!

- Cùng nhau cố gắng lên.

Trong mắt La Phong cũng đầy vẻ khát vọng và ý chí chiến đấu.

- La Phong. Ngươi bây giờ còn là cấp Vũ Trụ, còn có thể an bình dưới sự bảo vệ của công ty Vũ Trụ Giả Định, từ từ tu luyện, rồi nhận các nhiệm vụ tu luyện. Tất cả đều trong khả năng khống chế. Chờ ngươi đạt tới Vực Chủ, bị đưa ra các quốc gia vũ trụ bên ngoài, khống chế một phương, là lúc chính thức tôi luyện.. đó mới goi là nguy hiểm.

- Đặc biệt. Cấp Giới Chủ lại không còn đội bảo vệ nữa, thẳng bắt đầu các loại ma luyện sinh tử.

Trong đầu La Phong hiện lên những bức họa.

Biết Dịch Kha chẳng hề lâu, nhưng hai người rất hợp ý. Có lẽ là hai người đều có rất nhiều điểm tương đồng.

Con đường Bất Hủ, khó khăn gập ghềnh... La Phong nhẹ giọng thì thào, nhìn màn hình trước mặt.

Tin nhắn trên màn hình.

“Báo cho tất cả các thành viên ở khu Thái Sơ, Vũ Tương Sơn. Công ty Vũ Trụ Giả Định ta vừa mới xác nhận. Dịch Kha, thành viên cấp Vực Chủ ở khu Thái Sơ, từ khi qua Thiên Tài Chiến, luôn luôn vô cùng ưu tú, nhưng hắn đã ngã xuống!”

Đây là một tin tức làm cho người ta phải thương tâm.

Khu Thái Sơ chiêu nạp thành viên cũng chỉ một là thông qua Thiên Tài Chiến, hai là thông qua Cường Giả Chiến. Mỗi vạn năm mới thu nạp không quá 20 người... Song theo thời gian trôi qua, cơ hồ mỗi mấy trăm năm tới hơn một ngàn năm, lại có người ngã xuống. Những cường giả thiên tài liên tục ngã xuống, cuối cùng chính thức có thể thông qua đến hết con đường gập ghềnh, trở thành Bất Hủ là một con số cực nhỏ.

95%

Một con số làm cho người ta phải run sợ.

Đây là xác suất thành viên khu Thái Sơ trong vô số năm qua đã ngã xuống. Cả khu Thái Sơ sẽ có 95% người ngã xuống!

Đúng rồi!

Bây giờ sống tại khu Thái Sơ có 1137 người. Sẽ có ước 95% ngã xuống khi đi qua con đường Bất Hủ gập ghềnh. Chỉ có ước 5% số người là có thể đi đến điểm cuối cùng, trở thành Bất Hủ!

Tất cả các thành viên còn sống đều tỉnh ngủ.

Nghe giảng bài? Tu luyện? Nhiệm vụ? Đưa về quốc gia vũ trụ quê nhà? Cấp Giới Chủ lang bạt sinh tử? Công ty Vũ Trụ Giả Định ta cho các ngươi quyền tự do rất lớn. Con đường là do các ngươi tự mình chọn lấy, mức nguy hiểm cũng là do các ngươi tự mình chiêu chọn. Tất cả cũng do các ngươi tự mình chịu trách nhiệm!

Chỉ hy vọng các ngươi tương lai khi gặp thời khắc tử vong cũng đừng hối hận vì lựa chọn của mình!

Một tin nhắn của Công ty Vũ Trụ Giả Định làm 1137 thành viên khu Thái Sơ còn sống nhận được hết, cả khu Thái Sơ đều như chợt chìm vào yên lặng.

Khu Thái Sơ.

Trong trang viện Thiếu niên Man Tạp Tinh Ô Tạp, phòng khách.

La Phong, Nhung Quân, Ngả Thần, Áo Mạt Đặc Lạp, Ô Tạp. Tương Mạc, Thiên Thủy, Lan Tư Lạc.

Tám người trong lần Thiên Tài Chiến này được tuyển vào khu Thái Sơ. Trước đó họ chưa từng ngồi lại với nhau. Trong số họ tự nhiên cũng có những nhóm nhỏ có quan hệ rất thân thiết.

La Phong Ô Tạp quan hệ gần gũi.

Áo Mạt Đặc Lạp, Lan Tư Lạc quan hệ tốt, Ngả Thần, Tương Mạc, Thiên Thủy quan hệ tốt.

Nhưng lúc này

Tám người đều ngồi trong phòng khách, một khoảng yên tĩnh.

- 95%. 95% người sẽ ngã xuống.

Lan Tư Lạc, một nam tử đẹp trai tới mức yêu mỵ, thấp giọng thì thào.

- Ta vừa nghĩ tới... các thiên tài lần lượt ngã xuống chết đi. Bây giờ khu Thái Sơ vốn náo nhiệt trong nháy mắt biến thành một bãi tha ma lớn. Ta cảm thấy hơi kinh ngạc và run sợ, không rét mà run.

Im lặng... không khí trong phòng khách như đọng lại.

Vô cùng áp lực, tất cả mọi người đều cảm giác được áp lực.

95%

Số 95%, làm những người mới giật mình.

La Phong cảm thấy cả người đều lạnh mình.

“Mấy ngày nay ta không lo lắng gì, ta đi nghe giảng bài, ta tới tu luyện tràng diễn luyện, ta nghiên cứu Thời Không Tùy Bút, vùi đầu nghiên cứu, nhưng luôn luôn tự mình nhắc nhở bản thân, phải nhận nhiệm vụ tu luyện, trong khi thực hiện nhiệm vụ tu luyện vừa chiến đấu ma luyện vừa nghiên cứu, nhưng ta vẫn không chính thức làm gì cả “

La Phong cảm thấy lạnh giá trong lòng

30 năm an nhàn làm ta tê cứng rồi. Cường giả chính thức chỉ có từ sinh tử ma luyện mà sinh ra. Bách luyện còn thành gang thép, lần lượt sinh tử luyện tập mới bồi dưỡng ra những cường giả vĩ đại.

Yên tĩnh.

Tám người ngồi đó, trong lòng đều ngổn ngang suy nghĩ.

Vù!

La Phong đứng dậy, bảy người khác không khỏi nhìn qua.

- Đã đi lên con đường này, trừ phi lựa chọn rút lui khỏi con đường này trở về cuộc sống an nhàn. Nếu không chỉ có thể xông lên phía trước. Ngã xuống thì vẫn có thể đứng lên. Bị thương nặng cũng có thể khôi phục, chỉ có chết là hết!

La Phong mắt lạnh như băng.

- Con đường Bất Hủ không phải ai cũng có thể đi!

La Phong xoay người đi thẳng ra bên ngoài, bay vút lên trời, rồi biến mất.

Bảy người khác hơi giật mình.

Vù!

Nhung Quân đứng lên, thấp giọng:

- La Phong đúng nói. Con đường Bất Hủ, không phải ai cũng có thể đi. Không có trái tim, cứ thoái xuất đi là xong.

Nói xong quay đầu đi thẳng, rồi bay vút lên trời.

- Ha ha, hay. Chiến đấu thôi mà, ha ha người Man Tạp Tinh ta chính là dân tộc thích chiến đấu nhất.

Ô Tạp cũng đứng lên, cười ha ha, nhưng tiếng cười dưới không khí áp lực lạnh giá này lại có vẻ rất quỷ dị.

Đi.

Tương Mạc đứng lên.

- Ừm.

Thiên Thủy đi theo ca ca cô, cũng ly khai.

Cái chết của Dịch Kha làm rất nhiều thành viên khu Thái Sơ bừng tỉnh.

Còn chính thức xem như bừng tỉnh chính là tám người bọn La Phong.

Lúc trước họ không ý thức được con đường này nguy hiểm như thế nào.

“Nhiệm vụ tu luyện. “ Nhung Quân ngồi trong thư phòng của mình. Mở màn hình nhìn lại.” Cấp an toàn, cấp bình thường, cấp khó khăn, cấp nguy hiểm, cấp tuyệt cảnh? Lần đầu tiên nhận nhiệm vụ tu luyện. Không nguy hiểm chút nào thì căn bản không có hiệu quả ma luyện. Bây giờ có thể lựa chọn nguy hiểm, tương lai ra ngoài cũng không thể lựa chọn nữa. Nhưng lần đầu tiên cũng không thể quá nguy hiểm, dù sao cũng không có kinh nghiệm. “

“Cấp khó khăn! “

Nhung Quân mở cấp khó khăn, bắt đầu lựa chọn nhiệm vụ tu luyện.

Vị diện Huyễn Cảnh Hải.

Ầm ầm..

Biển rộng đen ngòm gầm lên.

Những làn sóng lớn cao mấy chục thước liên tục va vào vách núi bên bờ.

La Phong đứng trên vách núi, hướng mắt nhìn Huyễn Cảnh Hải vô tận.

“Cường giả, ngoại trừ thiên phú, nhận thức và mức độ cố gắng. Ngoại trừ bí pháp và những tài nguyên ngoại bộ, cái quan trọng nhất là có một trái tim cường giả! “ La Phong hướng mắt nhìn phía trước. “ Tâm như đao. Ý chí như nhất. Trên con đường tiến bước, trở ngại gì cũng chỉ là chuyện đùa! Một đường lang bạt, nếu mang theo tâm sợ hãi, sẽ không làm được việc. “

“Tâm trong như gương. Nhìn thấu tất cả thế gian. “

“Tâm như đao, có thể chém sạch tất cả trở ngại. “

La Phong mắt lạnh như băng.

Lập tức ầm một tiếng

Hóa thành một luồng hào quang, bay về phía hòn đảo trong Huyễn Cảnh Hải.

Tâm lạnh giá trong như gương, đây là cảnh giới tâm linh mà La Phong rất sớm đã đạt tới, thời khắc nào cũng đều có thể bảo trì lạnh giá tuyệt đối.

Còn ba mươi năm khô tọa tĩnh tu.

Cái chết thảm của hảo hữu, đã cảnh tỉnh hắn lần này!

Bây giờ giúp La Phong tỉnh táo lại chính mình, cuối cùng thấy rõ bản thân mình, ý chí như nhất, đạt tới mức tâm như đao!

Tâm trong như gương, là một mặt tâm tình đạt đến cực hạn.

Tâm như đao, là một phương diện khác của tâm tính đã đạt đến cực hạn.

Còn Hồng, Lôi Thần đều rất coi trọng về tu luyện tâm linh. Tâm tình hai người này đều sớm đã đạt tới mức có thể nói là trình độ viên mãn rồi. Về tâm cảnh. Cấp độ của Hồng và Lôi Thần có thể nói họ đạt tới đỉnh cao nhất của văn hóa Hoa Hạ lẫn Yoga.. Họ truy tìm những phương pháp mà các tiền bối sớm đã mài giũa, cuối cùng đạt đến viên mãn.

Có lẽ phương diện khác thì kém, nhưng về tâm cảnh thì Hồng và Lôi Thần nếu để trong vũ trụ sẽ được xem là nhất đẳng rồi.

Còn La Phong, nếu nói về tâm cảnh có thể làm được mức tâm trong như gương. Còn tâm như đao, thì vẫn còn chênh lệch với họ.

Trong Hỗn Độn Thành.

Đám người đang lắng nghe Chân Diễn Vương giảng bài, La Phong là một trong số đó.

- Huyễn cảnh cớ đó mà cũng muốn làm ảnh hưởng ta sao? Ta tâm trong như gương, thấy rõ tất cả những thứ vô căn cứ! Ta tâm như đao, chém sạch tất cả huyễn cảm! Phá cho ta! Phá! Phá!

Ý thức La Phong như sấm, những tiếng quát rung trời.

Cả Thiên Địa rung động rồi sau đó nổ tung thẳng, huyễn cảnh bị nghiền nát, hiện ra cảnh hòn đảo vốn có. Đây là một hòn đảo đảo cát sỏi màu trắng, trên hòn đảo có một vài đám cây cối hoa cỏ, yên tĩnh tuyệt đẹp.

Còn La Phong đang đứng trên nền cát sỏi của hòn đảo này.

Hải vực xa xa, một khoảng đêm tối.

Còn lúc này, từ một nơi xa xôi dần dần hiện lên một vầng sáng trắng, đó là một hòn đảo khác sâu hơn vừa hiện ra. Chỉ có vượt qua một huyễn cảnh, thì Huyễn Cảnh Hải mới có thể hiện lên một hòn đảo kế tiếp.

“Ta rất muốn nhìn xem, huyễn cảnh gì mới có thể ngăn trở được ta! “ La Phong trong nháy mắt phóng lên cao. Hóa thành một luồng hào quang, bay về phía tòa đảo thứ sáu.

Đúng rồi., vừa rồi La Phong đã liên tục xông lên năm đảo Huyễn Cảnh Hải.

Năm đảo, không ảnh hưởng tới La Phong chút nào!

No comments:

Post a Comment