Mar 29, 2013

Nguyệt-Chương II


Không biết có phải vì gần đây đột nhiên nhớ về người cũ hay không, chỉ ba ngày sau, Hiền lại rủ Huy, Lam đến KTV.

Ngồi chưa nóng chỗ, đã nghe tiếng gót giày đều đặn gõ bên ngoài, Như Ý khấp khởi  vào trước, xởi lởi:
- Chị Như Ý dẫn "Nguyệt" tới cho Hiền nè nha, lúc nào em cũng là ưu tiên số một đó.

Hiền cười tươi:
- Chị Như ý lúc nào cũng nhất mà.

Xã giao một chút, Như ý cáo lui.

Hiền nhìn Hà:
- Em đổi tên luôn rồi hả?
- Dạ đâu có.
- Sao "má" biết em là "Nguyệt"?
- Em sợ anh quen miệng, khi nói với "má" chọn tên Nguyệt, nên em có dặn "má", nếu anh chọn Nguyệt, là chọn em.

Hiền thoáng cười trong lòng, nhưng không lộ ra ngoài, giữ nét mặt bình thản, hỏi vặn:
- Quán em có ai tên Nguyệt "thật" không?
- Dạ có.

Hiền lại thoáng cười trong lòng, vờ hỏi tiếp:
- Vậy sao em biết anh gọi Nguyệt là gọi em? Em mới vào làm, còn anh là khách quen của quán lâu rồi, nếu anh muốn gặp Nguyệt "thật" thì sao. Hay lần sau lỡ anh muốn gặp Nguyệt "kia", biết nói sao ta…

Nói xong, Hiền liếc khẽ xem thái độ của Hà; mi mắt Hà sụp xuống, tay cô vò nhẹ lên thân váy, nét hụt hẫng lộ rõ trên khuôn mặt, đúng là "người mới" nên chưa có kinh nghiệm che dấu cảm xúc, Hà mỉm cười gượng gạo, lí nhí:
- Vậy để tối nay em nói lại với "má"…

Hiền nửa đùa nửa thật:
- Thôi lỡ rồi, coi như anh là khách… của em đi… em chọn anh rồi, biết sao, khỏi nói lại.

Hà hơi ngẩng lên, nhìn khẽ Hiền một cái rồi quay đi, nhoẻn cười e lệ.

Hiền nhủ thầm trong bụng: "Bỏ mziạ rồi, sao cảm xúc giống với… người yêu quá nè trời!"

Lam với Huy tế nhị, chỉ hát và nói đùa với hai bé của mình, thỉnh thoảng nhìn về phía Hiền cười khó hiểu, để Hiền thoải mái với "khoảng trời riêng".


Không hiểu sao, Hiền tự phá vỡ qui tắc của mình, anh tò mò hơn:
- Mấy ngày nay quán đông không em?
- Dạ cũng đông.
- Em… có khách quen chưa?
- Bữa giờ em bị… đuổi ra hai lần rồi, bữa nay mà anh không đến "ủng hộ", không chừng "má" đuổi em luôn.
- Ủa sao vậy?
- Khách chê em không biết hoạt náo, nhảy không đẹp, cũng không nhiệt tình.
- Vậy hôm nay phải cảm ơn anh rồi.

Hà lại cười, nét cười lúc nào cũng e dè. Bất giác Hiền cũng phì cười, Hà thắc mắc:
- Sao anh cười?
- Tự nhiên anh nghĩ gặp em hai lần mà hình như anh chưa nắm tay em.

Hà thoáng im lặng. Một lúc sau, cô nhè nhẹ khoác vào cánh tay Hiền, rụt rè tựa từ từ vào người Hiền…

* * *

Cây Bàng một buổi chiều.

Hùng vừa cười vừa đưa mắt nhìn từng người:
- Nghe đồn dạo này có dzụ án gì ta?

Huy nhịp nhịp chân:
- iu rồi…
- Ghê ghê…

Hiền cầm ly bia lên, hớp một ngụm, đưa mắt nhìn xa xăm, cười bâng quơ, không nói gì.

Hùng chậc lưỡi:
- Hứa dzới bà Hai là chăm ngoan rồi, chứ không cũng muốn vô KTV nhìn mặt bé Nguyệt của anh Hiền một lần cho biết.

Lam cà rỡn:
- Không chừng tuần sau anh Hiền "chuộc thân" cho bé nó, dắt đi nhậu với nhóm, tha hồ nhìn.

Hiền lắc đầu, lại cầm ly bia lên hớp một ngụm, lại cười.

Huy nhắc nhở:
- Cẩn thận nha bạn già, nhiều khi thấy vậy mà không phải vậy, mày tình cảm quá, không ổn đâu.
Hiền nửa đùa nửa thật:

- Vậy mai đi lần nữa "xác nhận lại cảm xúc" rồi tính ha!
Ba người còn lại đưa mắt nhìn nhau, cùng cầm ly bia lên, tu một hơi, đặt ly bia xuống, rồi cùng thở dài đánh sượt:

- Haizz…

* * *

Hôm nay Hà mặc đầm ngắn hở lưng màu tím, gợi cảm, tha thướt và dịu dàng.

Hiền nửa đùa nửa thật:
- Hôm nay em mặc đồ có "tinh thần nghề nghiệp" hơn rồi.

Hà vừa cười vừa le lưỡi, vẻ mặt có vẻ đã bớt đi phần e ấp. Hà hỏi:
- Anh thích màu tím không?

Hiền hơi nhướng mài:
- Cũng tuỳ. Nhưng màu tím cũng đ.ư.ợ.c…

Hà nhẹ giọng:
- Tên em là Tử Hà.
- Theo tiếng Hán hay tiếng Việt? Tử là "die" đó hả?

Hà phát nhẹ vào vai Hiền:
- Anh cùi mía. Tử đã là tiếng hán rồi, tiếng việt "die" là chết thôi, làm gì có "tử". Tử người ta là màu tím.
- Nhưng tử cũng có nghĩa là "die" mà, anh có nói sai đâu.

Hà phụng phịu. Hiền đùa dai:
- Tử là "die", Hà là Hà bá, nghĩa là "cô hà bá chết chìm" hỉ?

Hà "á" lên một tiếng, phát lia lịa vào vai Hiền:
- Dòng sông tím, dòng sông tím, nhớ chưa! Nhớ chưa!

Cả phòng đang cười nắc nẻ thì Như ý ào vào, gấp gáp:
- Công an kiểm tra, giải tán! Giải tán nhanh mấy đứa!

Như ý vừa dứt lời, ba cô gái đứng phắt dậy, ùa ra cửa…

Chỉ là kiểm tra liên ngành, trốn chuyện hợp đồng lao động và một số thứ thôi, khách khứa không ảnh hưởng gì, chỉ là mất vui.


-Tác giả: htst-


______________________________________________________________________
This email has been scanned by the Symantec Email Security.cloud service.
For more information please visit http://www.symanteccloud.com

No comments:

Post a Comment