Apr 3, 2016

NỮ NHÂN SAU LƯNG ĐẾ QUỐC: Thiên tài tiểu Vương Phi - Chương 26-28

Chương 26: Giao đấu cùng Tam tiểu thư 

Trương mụ mụ giúp nàng chải đầu, cột tóc. Nàng sẽ bị trách phạt nếu để mái tóc khó coi khi đến gặp người khác, khiến người ta nhìn thấy không ổn. Trương mụ mụ giúp nàng thắt hai cái bím tóc, phía dưới đuôi tóc thắt thêm hai mảnh ruy băng nhỏ. Thấy nàng xỏ lỗ tai, bà ta liền giúp nàng đeo thêm hai chiếc bông tai màu vàng nho nhỏ. Sau khi đã cột xong mái tóc, Trương mụ mụ giúp nàng thay y phục, đeo lên cổ nàng một chiếc vòng cổ màu vàng, và giúp nàng thu dọn mọi thứ.



Sau khi được chải chuốt, ăn diện đẹp đẽ, nàng cũng là một đứa trẻ khá xinh xắn. Tuy nhiên khí chất thanh quý giữa đôi hàng chân mày lại hơn hẳn các tiểu thư khác . Mặc dù tuổi nàng còn khá nhỏ, nhưng khí chất đã bất phàm. Trương mụ mụ vừa bế nàng vừa dẫn đầu các nha đầu trong viện nhắm thẳng hướng chính viện của Quốc công phu nhân để thỉnh an.

Mới đến giờ Mão, mọi thứ bên ngoài còn bị bao phủ bởi một lớp sương mờ nhạt, Tô Mạt ngẫm nghĩ giờ Mão nếu tính theo giờ hiện đại có lẽ là năm giờ mấy. Hai nha đầu trước mặt tay cầm hai ngọn đèn lồng, Trương mụ mụ bế nàng đi nhanh như bay, mấy lần khiến Tô Mạt hoảng sợ muốn rơi xuống .

Tuy rằng Tô Mạt cố gắng thức dậy sớm nhưng lúc ra khỏi cửa các viện khác cũng đã sáng đèn, trò chuyện to nhỏ cả rồi.

Lúc Trương mụ mụ bế Tô Mạt bước vào, Dương di nương đang phủi bụi trên tấm rèm, nhìn thấy nàng, liền cười bảo: "Tứ tiểu thư đến rồi!"

Tô Mạt ngoan ngoãn cười, nhẹ nhàng trả lời: "Chào Dương di nương”.

Dương di nương là mẹ ruột của Nhị tiểu thư, lúc trước là nha hoàn hồi môn của Vương phu nhân .

Lúc tiến vào, nàng nhẹ nhàng bước xuống đất, quỳ trên tấm vải đã được chuẩn bị sẵn, hướng về Quốc công phu nhân thỉnh an. "Thỉnh an phu nhân ."

Phu nhân vẫn chưa cho phép nàng gọi bà ta là mẫu thân, nên nàng không dám xưng hô với bà ta là mẫu thân. Tình huống này đối với nàng mà nói không có gì quan trọng lắm, dù sao bà ta cũng không phải là mẫu thân của nàng.

Vương phu nhân mỉm cười, ra ý cho Lâm di nương bên cạnh nàng đỡ nàng dậy, vừa vẫy tay cho nàng về chỗ: "Ban đêm ngủ quen rồi sẽ thoải mái thôi"

Lâm di nương vốn là mẫu thân của nhị thiếu gia, nhưng nhị thiếu gia hiện nay đang ở thôn trang. Tô Mạt ngoan ngoãn gật đầu, bước trở về chỗ ngồi của nàng.

Trên các hàng ghế hiện có một tiểu cô nương không quá ba tuổi, là một tiểu cô nương xinh đẹp , trang điểm không quá rõ mà rất thanh đạm. Niên kỷ lớn nhất nên có thể khẳng định đó là Đại tiểu thư do Vương phu nhân thân sinh, nhỏ hơn chút có lẽ là Nhị tiểu thư do Lâm di nương thân sinh, người còn lại bằng tuổi nàng đang tựa trong lòng Vương phu nhân nhất định chính là vị Tam tiểu thư kia.

Là nữ nhi của Cố di nương quá cố nên Tam tiểu thư rất được Quốc công sủng ái. Tô Mạt lặng lẽ quan sát và đánh giá nàng ta, quả nhiên rất xinh đẹp, tuy rằng vẫn còn nhỏ nhưng mi mục thanh tú, cái mũi nhỏ trông rất dễ thương, đôi má phiếm hồng, có thể thấy đây rõ ràng là một tiểu mỹ nhân.

Vương phu nhân giới thiệu các vị tiểu thư với nàng, Tô Mạt hành lễ, các nàng cũng trả lễ, thái độ tao nhã đoan trang rất am hiểu các lễ giáo nhưng trong ánh mắt vẫn ẩn chứa sự khinh thường, miệt thị .

"Mẫu thân, nàng ta là nghiệt chủng ở đâu ra vậy?" Tam tiểu thư đột nhiên bạo phát .

27. Vương phu nhân sủng nịnh xoa đầu nàng, cười nói: "Đứa nhỏ đó không phải là nghiệt chủng, là Tứ muội của ngươi, về sau các ngươi sẽ cùng nhau học chữ, chơi đùa."

Tam tiểu thư mân mê cánh môi tỏ ý nàng ta rất không nguyện ý, xem thường quét mắt về phía Tô Mạt “Ta cứ ngỡ tên ăn mày nào từ đâu tới kìa.”

Trước mặt trưởng bối, đặc biệt là đại phu nhân, cách tốt nhất chính là giữ vẻ kém cỏi vụng về, ngoan ngoãn, ngốc nghếch. Như vậy mới khiến bà ta yên tâm.

Tô Mạt thầm cười lạnh, đối với sự cố ý của tam tiểu thư coi như không biết, chỉ cười ngốc nghếch cho qua, kèm theo nịnh nọt. Nàng tin vào kế hoạch của mình chắc chắn sẽ mau chóng nhìn thấy kết quả thôi. Bọn họ không hề tương thân tương ái như bề ngoài.

Nàng vừa tới đã thấy tam tiểu thư đọc ngâm thơ Đường, thanh âm lanh lảnh, thanh thúy êm tai, giành được mọi người khen ngợi. Nhị tiểu thư thoáng hiện lên tia khinh thường, nhưng lại cúi đầu che đậy, nhưng không thoát khỏi con mắt của Tô Mạt. Xem ra Nhị tiểu thư còn ngâm hay hơn. Đại tiểu thư luôn không có biểu tình gì, giống như một bức tượng điêu khắc vậy, như không có hứng thú với bất kì điều gì.

Thoạt nhìn đại tiểu thư có vẻ thanh cao, không thích để ý người khác, hẳn là sẽ không xấu xa mấy. Tô Mạt trong lòng thầm suy sét, sau này kiểm chứng sau. Vương phu nhân nói chuyện với bọn họ một lúc thì sai người chuẩn bị bữa sáng, đợi lát sẽ được ăn. Quốc công đi nha môn làm việc thường không ăn sáng ở phủ.

Vương phu nhân để tỷ muội bọn họ tự quen thân, nói chuyện với nhau nên ra ngoài phòng.

Tô Mạt làm ra vẻ bộ dáng ngờ nghệch chọc cười đại tỷ nhưng Đại tiểu thư chỉ nhếch môi không để ý.

Nhị tiểu thư thấp giọng nói: "Tứ muội, lát nữa ăn cơm, không được tranh giành, biết chưa?"

Tô Mạt nhu thuận gật đầu “Muội biết rồi nhị tỷ, muội sẽ không tranh giành.”

Tam tiểu thư đột nhiên nói: "Đồ nhà quê, tên ăn mày, đi xin ăn đi, ngươi tới nhà ta làm gì. Cút về hậu viện rách nát của ngươi!

Vương phu nhân bên ngoài gian không nghe thấy. Nha hoàn trong phòng đều biết Vương phu nhân rất sủng nịnh Tam tiểu thư nên không ai dám lên tiếng.

Tô Mạt trong lòng sáng tỏ, càng phát hiện Vương phu nhân quả là lợi hại.

Bà ta biết lão gia yêu thương Tam tiểu thư thì cố ý làm hư nàng ta, khiến nàng ta trở thành một nữ hài tử xấc láo hống hách. Tuy rằng bề ngoài là yêu thương sủng ái, thực chất chính là muốn biến nàng ta thành quái vật mất mặt trước mắt người khác.

Tô Mạt nhìn nàng ta thương hại, chỉ nói nhép “Kẻ đáng thương!”

28. Không ngờ Tam tiểu thư lại thông minh, liền cảm giác được Tô Mạt đang mắng nàng, liền làm ầm lên không buông tha.

Tô Mạt ủy khuất nói: "Tam tỷ là muội nói bắt côn trùng" nàng chỉ chỉ tới giá nến trên bàn, có vài con côn trùng đang bay bám xung quanh ánh lửa. Tô Mạt đưa tay ra cực nhanh từ ánh lửa sáng tóm được vài con côn trùng ra.

Ngọn lửa của đèn nến là chia ra làm hai phần, phần tâm ngọn lửa nhiệt độ thấp, sẽ không làm bỏng tay, đặc biệt động tác của nàng rất nhanh.

Tam tiểu thư thấy trò vui, nhìn bộ dạng Tô Mạt khóe miệng cong lên như muốn khiêu khích, nàng ta tức giận nói: "Ta cũng làm được."

Nói xong liền đưa tay chộp côn trùng, kết quả ngón tay lập tức chộp lên lớp ngoài ngọn lửa, đau đến nỗi nàng ta hét lên, làm đổ giá nến, đổ văng lên làm cháy quần áo của Nhị tiểu thư, Nhị tiểu thư hoảng hốt ngã xuống, vài giọt nến văng rớt trên váy áo của Đại tiểu thư. Trong nháy mắt, người trong nhà đều rối loạn cả lên, tiếng khóc của hài tử, tiếng kêu la của nha hoàn, mụ mụ, ầm ĩ hỗn loạn.

Tơ lụa mềm mại là thứ dễ cháy nhất, Đại tiểu thư nhị tiểu thư sợ hãi cực độ, mấy nha hoàn vội vàng dập lửa, lại còn dùng nước trà hắt dập lửa. Tô Mạt ôm khuôn mặt nhỏ nhắn, cố ý làm ra vẻ sợ hãi khóc huhu. Từ kẽ tay nàng nhìn thấy Tam tiểu thư như thế còn cười được. Tam tiểu thư vỗ tay cười ha ha dường như không biết bàn tay đang bị đau.

Tô Mạt lạnh cười một tiếng, trò hay mới đang bắt đầu!

Vương phu nhân tức khắc bước vào xem xét, sai mọi người mau thu dọn lại. Nàng ta lại không quan tâm nữ nhi mình trước lại đi quan tâm Tam tiểu thư. “Hinh Nhi, bị thương chỗ nào hả? chỗ nào bị đau, đưa nương xem xem.”

Tam tiểu thư đắc ý vểnh môi lên, liếc mắt với Đại tiểu thư Nhị tiểu thư , lại hướng tới Tô Mạt hừ lạnh một tiếng, tự cao tự đại như công chúa.

Vương phu nhân bây giờ mới đi quan tâm Đại tiểu thư, nhìn thấy nàng ta trên thân váy hoa lựu vị lủng một lỗ, tiếc nuối nói :"Đây là loại tơ thượng đẳng, mới mặc lần đầu a. Không bị sợ hãi chứ !"

Đại tiểu thư thản nhiên nói: "Đa tạ mẫu thân quan tâm, vẫn tốt."

Vương phu nhân ừ một tiếng gọi người dẫn nàng ta đi về phòng thay y phục. Còn về Nhị tiểu thư chỉ là liếc mắt một cái, hỏi cũng không hỏi. Nhị tiểu thư cắn môi, tự mình cùng bà vú trở về phòng thay y phục, đến bên ngoài gian Dương Di nương lo âu hỏi han nàng ta. Nhị tiểu thư trong mắt ngập lệ, lắc đầu, bước đi. Trong nhà Tam tiểu thư rêu rao nói: "Mẫu thân, tên ăn mày này làm đổ giá cắm nến, mau đánh nó đi!"

No comments:

Post a Comment